Editor: Sunshine ^^
”Tôi nhất định phải thi đấu.” Tần Mạc nghe bác sĩ chính nói xong, duỗi tay đem nửa ống tay áo thả xuống dưới, sườn mặt tuấn mỹ đạm mạc, làm cho bác sĩ lắc lắc đầu.
Thời điểm Phong Dật đi tới, nghe được một câu như vậy, nguyên bản mắt còn đang cười, lập tức tối sầm lại.
Lần trước khi hắn hỏi, Tần thần nói với hắn, nói hắn không cần lo lắng tay Tần thần bị thương, hắn liền cho rằng đã sớm khỏi.
Nhưng hiện tại nhớ tới, nếu đã sớm khỏi, bác sĩ như thế nào sẽ vào lúc ấy nói bảo anh chú ý nhiều hơn.
Bàn tay đang nắm then cửa của Phong Dật có chút khẩn tương, tiếp theo dùng sức đẩy ra, không để ý đến ánh mắt Tần Mạc hướng tới hắn nhìn qua, chỉ đem tầm mắt đặt ở trên mặt bác sĩ:” Bác sĩ Lưu, theo như lời ông nói, tôi sẽ để cậu ấy nghỉ ngơi, ông có thể nói cho tôi biết, cần nghỉ ngơi bao lâu? “
“Ít nhất ba tháng.”
“Ba tháng…… “Phong Dật rất rõ ràng khoảng thời gian này có ý nghĩa như nào, thi đấu cả nước, toàn bộ lịch thi đấu mới hai mươi ngày.
Ba tháng, kia cũng có nghĩa rằng Tần thần phải từ bỏ thi đấu năm nay.
Thấy thế, bác sĩ dừng một chút lại nói: “Đương nhiên nếu đi một chuyến đến Mỹ, hỏi chuyên gia bên kia một chút, có lẽ sẽ mất ít thời gian hơn, bọn họ có biện pháp có thể ổn định, nhưng mặc dù là như vậy, cũng yêu cầu ít nhất một tháng tĩnh dưỡng, thần kinh trên tay rất mẫn cảm, hơn nữa các cậu thi đấu chức nghiệp, càng kịch liệt thi đấu, càng yêu cầu ngón tay phải linh hoạt cùng với dùng sức cổ tay, thời gian dài tập trung chơi trò chơi, tay cậu không nhất định có thể chịu được áp lực lớn như vậy, tôi biết thi đấu cả nước đối với các cậu rất quan trọng, nhưng là thi đấu quan trọng cũng không bằng một bàn tay khỏe mạnh. “
Phong Dật rất rõ ràng đạo lý này, hắn từ khi bắt đầu biết Tần Mạc thì liền biết người này quả thực là sinh ra vì Điện Cạnh.
Chỉ là ban đầu, hắn làm một người đại diện có quá nhiều khiếm khuyết, mới có thể để cho anh mặc
dù là tuyển thủ có giá trị nhất Điện Cạnh nhưng trước nay đều không có được một lần là chiến đội quán quân.
Lúc ấy Tương Nam không phải không có tới để đào Tần thần.
Nhưng là, người kia cự tuyệt.
Hơn nữa lấy ra một số tiền, chiến đội Đế Minh lớn mạnh, từ đây chiến đội Đế Minh bắt đầu lệ thuộc vào câu lạc bộ Tần thị.
Hắn rốt cuộc không cần trở về kế thừa sự nghiệp gia tộc mà hắn không thích, bắt đầu phát huy phương hướng của mình, đến nay đã trở thành người đại diện có tiếng số một số hai Điện Cạnh.
Nhưng là, hắn thiếu người kia một giải quán quân cả nước, từ lúc bắt đầu liền thiếu.
Nguyên bản cho rằng Đế Minh năm nay có Hắc Đào Z, người kia có thể khôi phục đấu pháp trước kia.
Trước giờ Phong Dật chưa từng quên, ý niệm thúc đẩy hắn đảm đương chức vụ người đại diện, chính là thiếu niên cao lãnh, huy động con chuột 1V5 hoàn thành một màn đoàn diệt kia.
Nói thật, lúc ấy là hắn lừa dối đại thần, nguyên bản cũng không có kinh nghiệm làm người đại diện gì, chỉ là trong nhà có sản nghiệp giải trí, cũng không rõ lắm, Điện Cạnh cùng giải trí không giống nhau, ngoài việc xử lý tốt sự tình bên ngoài, càng quan trọng là phải tìm được đồng đội tốt.
Cẩn thận ngẫm lại, từ sau khi đoàn chiến, người kia không còn giống như trước, không kiêng nể gì huy động con chuột của anh.
Nhưng thật ra khi cùng Tiểu Hắc Đào hợp tác ……
Phong Dật rũ xuống mắt:” Bác sĩ Lưu nói rất đúng, thi đấu quan trọng, cũng không bằng một bàn tay khỏe mạnh. “
Nghe vậy, Tần Mạc mặc áo khoác vào, nhìn thoáng qua hướng Phong Dật, tiếng nói nhàn nhạt:” Anh hẳn là rất rõ, đối với Đế Minh mà nói đây không chỉ là một trận thi đấu. “