Cả ngày hôm đó cô vẫn làm việc bình thường đến tối cô mới được về..10h người quản lý kêu cô lại..
tay anh ta cầm 1 phong bì rồi đặt trên bàn đẩy về phía cô..
- Của em..
- Này là gì anh?sao lại đưa cho em..
- Em xem đi.
- Anh trả lương hàng tháng mà?
Cô lấy phong bì lên xem là ngày lương hôm nay của cô,cô ngước nhìn quản lý cô hiểu ra rồi..
- Anh xin lỗi em Nhã Vy anh không nhận em tiếp được nữa..
- Em không có làm gì hắn ta cả hắn gây chuyện với em
- Đó là khach vip bên anh,anh xin lỗi em nha..
- Anh nói vậy mà nghe được à, khó khăn lắm em mới tìm được việc em cũng đã cố gắng làm tốt mà..
- Muộn rồi,em về đi..
Quản lý đứng dậy rời đi,cô phải làm sao đây..
chết tiệt Phương Khải Minh đúng là đáng ghét..
làm cô bị đuổi khỏi chỗ làm ư..
tức quá đi mất cô lặng lẽ thay đồ buồn bã đi về nhà...cô vừa đi vừa khóc như 1 đứa trẻ..
số tiền mà Trình Tuyết Liên đưa cô cô chưa đụng đến 1 đồng..
bây giờ cô có ý nghĩ là trả lại tiền xé hợp đồng đi làm trả nợ..
Tối đó cô đi bộ về nhà..
Chân cô vì mang giày mà phồng đỏ lên hết..đi vào nhà vừa đi vừa thút thít 2 mắt sưng đỏ cả lên..
- Sao cô về trễ vậy?
- Dạ..
không có gì đâu chị.
- Sao cô khóc, cô có cần tôi giúp gì không??
Cô vừa nói vừa nhìn lên phòng của anh ta..
ánh đèn sáng cô biết là anh ta đang ở trên phòng mặc kệ người giúp việc còn đang đứng đó cô đi lên cầu thang tới thẳng phòng anh ta...!
- Em muốn nói chuyện với anh, mở cửa cho em..
- ....(anh ta vẫn im lặng)
- Cô đừng gọi nữa, xuống ngủ đi,nghe lời tôi đi (Chị giúp việc cố lay lay tay cô)
- Em muốn nói chuyện với Phương Khải Minh, chị để em yên đi..
- ....!
- Mở cửa.em biết là anh đang ở trong phòng..(cô đập thật mạnh cửa phòng)
Cô tức muốn điên lên,anh ta đã đi quá xa với tầm kiểm soát của cô rồi,cô cũng cần phải đi làm,đi học, phải ăn, phải sống nữa chứ..
- Mở cửa.(cô đập cửa lần 3)
- Mở cửa anh ta đứng trước mặt cô, c ởi trần cô chỉ đứng tới vai anh ta thôi trên người anh ta chỉ quấn chiếc khăn trắng, nhìn cô mặt khó chịu..
- Cô muốn gì??
- ....(cô đứng hình 5s)
Tự nhiên cô chẳng thể mở miệng nói được lời nào rõ ràng là rất ghét nhưng sao đôi lúc lại ngẩn ngơ tim đập mạnh khi nhìn vào anh ta..
- Cô muốn [email protected] tình với tôi tiếp đúng không??
Anh ta đưa mặt lại sát mặt cô...cô vội né sang 1 bên..
- Em sẽ uống thuốc tránh thai..anh mua đi..
- Vậy là cô vẫn muốn đi làm ở chỗ đó..
- Bây giờ em cũng không đi lam nhưng cũng sẽ uống..
- Cô...cô đang thách thức tôi à??
Anh ta bóp chặt cằm cô nhìn cô không chớp mắt...anh ta đang rất tức giận sao rõ ràng là kêu cô uống thuốc tránh thai cơ mà đến khi cô đồng ý uống thì lại tức giận cái con người này có được bình thường không vậy??
- Em muốn hủy hợp đồng từ nay chấm dứt dẹp hết...!
Nói xong cô quay xuống bỏ đi thật nhanh...cô vào phòng đóng chặt cửa rồi thở phào nhẹ nhõm..
bây giờ tìm cách cầu xin Trình Tuyết Liên thôi..
Cô đang miên man suy nghĩ làm sao để Trình Tuyết Liên đồng ý xé