Thì ra là bạn của Phương Khải Minh..anh bế cô lên xe những người khác đứng yên không dám nói câu nào nữa...cô nghĩ Khải Minh đã gọi trước đó rồi chắc anh đã đoán được mọi việc nên mới kêu bạn đến..
chắc là người có tiếng nói nên Trình Tuyết Liên mới cho qua như vậy...Bế cô vào xe toàn thân cô bây giờ không còn chút sức lực nào..cô nghĩ cô sắp chết đến nơi rồi cả thể xác lẫn tinh thần..
- Mày muốn đi đâu?
- Về nhà...!
- Đây là ai??(Anh ta hỏi về cô)
- Đây là Vy Vy...!
Phương Khải Minh cứ ôm chặt cô vào lòng như sợ ai đánh cô nữa, sợ ai làm tổn thương cô, lúc này cô làm gì có quyền lựa chọn nữa?Đi đâu về đâu được nữa..
Xe chạy tầm 30phut về nhà ai đó...bế cô trên tay đi lên phòng anh nhìn cô mà đôi mắt buồn buồn cứ như tất cả là lỗi của anh vậy...Nhưng tất cả là lỗi của cô...!
- Tối nay em cứ yên tâm ngủ ở đây..cố gắng thay đồ khác đi...!người em nóng lắm rồi..
Khải Minh đặt cô xuống giường đưa cho cô chiếc áo choàng trắng..
rồi quay ra đi về phía cửa..
- Khải Minh anh đi đâu??(Cô cố gắng ngồi dậy nhưng làm gì còn sức mà dậy được)
- Tôi ở phòng kế bên cần gì cô cứ gọi...cô nhanh thay bộ đồ trên người ra đi...!
Cô bất ngờ khi anh nói ngủ ở phòng kế bên mà không ngủ cùng cô...!người đàn ông bay giờ sao khác hẳn người cô đã từng biết...!cứ nghĩ là sẽ cố đưa cô vào lưới tình để cô phục vụ..
nhưng không anh lịch sự đến mức không thể ngờ..
máy lạnh trong phòng đang mở...đồ cô mặc đag ước cô run lên từng cơn..ngay cả khi ngồi dậy cô còn không làm được nói gì đến thay đồ...!
- Anh có thể thay giúp em được không (cô lắp bắp)
- Vy Vy...đừng làm khó tôi...!
- Thật sự ngồi dậy em còn không ngồi được thì làm sao thay đồ được đây??
- Tôi không muốn làm việc đó...em tự làm đi..
Nói xong anh mở cửa đi thật không tin là anh từ chối cô..
- Nếu không thay đồ ngay mai em sẽ sốt bị bệnh mất...!
Nghe cô nói anh khựng lại,quay mặt nhìn cô thở dài..
mắt nhìn cô..tim cô đập nhanh..Vy ơi tại sao lại rung động với người đàn ông này??anh từ từ đi lại ngồi xuống bên cạnh giường..tay anh run run..
- Này là do em ép tôi, tôi không cố ý...!
- Anh cởi nút áo nhưng nhìn vào mặt cô được không,đừng nhìn vào chỗ ấy làm gì..
- Không được...!
- Vì sao??
- Em chọc thủng mắt tôi đi..tôi sẽ không nhìn nữa..
Anh cởi nút áo thứ 2 rồi thứ 3..
lần đầu có người đàn ông làm việc này với cô..cô bây giờ rất mệt hình như sắp gục ngã rồi cô không thể trụ được nữa..
nút áo dần được cởi hết chỉ còn lại chiếc áo ngực đen trên người...!ngực cô to nên cô biết anh bị nó mê hoặc rồi..Cô gục vào người anh..
- Vy Vy..
- Em...em sắp chết rồi..
Ngực cô chạm mặt anh vì anh ngồi phía dưới cạnh giường..anh bối rối ôm cô đặt mạnh xuống giường..anh chợt mất thăng bằng nằm lên người cô.
- Em không cần mặc áo nữa đâu..(anh thở manh rồi cố gắng ngồi dậy..)
Cô cảm thấy ấp áp..cô đưa tay ôm chặt anh lại..ngực chạm ngực người cô nóng lên..cô hôn anh..
- Vy Vy tôi là đàn ông tôi không kìm chế được nếu em cứ như vậy??
- chẳng phải anh muốn ân ái với em lần 2??
Cô như đang trong cơn say,đau buồn lẫn lộn cô còn chẳng biết việc mình làm là đúng hay sai?
- Em xin lỗi...!
Cô đẩy anh ra thì bất ngờ anh ôm chầm lại cô hôn cô ngấu nghiến làm cô như sắp tắt thở...tay anh đưa lên giật áo ngực cô ra 2 tay b*p