Sáng cô giật mình thức dậy..
nhìn xung quanh không thấy anh đâu trên bàn thấy có tờ giấy nhỏ.
- Vy Vy phải công nhận rằng lúc em ngủ thật sự rất xinh đẹp..Đồ của em anh đã chuẩn bị để trước cửa phòng..!! Kí tên: Phương Khải Minh..(Đọc xong cô mỉm cười)
Cô chợt nhớ ra chiếc điện thoại..Cô lục lọi trong đóng quần áo ướt đêm qua tìm thấy nhưng đã hết pin từ lúc nào...cấm sạc 1 lúc cô bấm mở nguồn lên điện thoại cô liên tục báo tin nhắn..
- Nhã Vy..
chị xin lỗi em việc hôm qua, chị sai rồi, chị muốn gặp em được không??
- Nhã Vy...!
- Alo...!
- Chị đánh em là chị sai chị mới là người vi phạm hợp đồng, chị cần nói chuyện với em.neu đọc được tin nhắn gọi lại cho chị gấp..
Rõ ràng lúc tối đánh cô, chửi rủa sĩ nhục đủ điều giờ quay lại thay đổi 180 độ xin lỗi cô??cô bất an thật cô ta muốn giở trò gì??Định xóa tin nhắn thì điện thoại cô reo lên là chị ta gọi ta ấn tắt cô ta tiếp tục gọi tới tấp...!
Cô lấy hết can đảm ấn nghe dù gì cũng do cô ngu ngốc dính vào cũng phải nói chuyện để giải quyết hết 1 lần..
- Alo..(cô run run)
- Chị muốn gặp em..
gặp để nói chuyện..
- Gặp để chị đánh tôi tiếp tục à?
- Không em tin chị đi..
hôm qua là chị sai, gặp chị được không?
- Không...co gì chị nói đi,cho em số tài khoản của chị em chuyển tiền qua!
- Thứ chị cần không phải là tiền, chị cần gặp em..em yên tâm gặp nơi công cộng thì làm sao chị dám làm gì em..
hơn nữa em muốn trả chị tiền cũng phải gặp để xé hợp đồng chứ...!
Đúng rồi cho dù có như thế nào đi nữa thì cũng phải gặp nhau để hủy bỏ hợp đồng..cô chợt nhớ lời Khải Minh ghi trên giấy bước mở cửa phòng đúng là có 1 túi đồ là chiếc váy trắng..cô thay đồ rồi nhanh đến chỗ hẹn..
- Em sắp tới rồi chị đừng gọi nữa..
- Được..
được.
Tới chỗ hẹn hít 1 hơi thật dài lấy bình tĩnh đi vào quán, thấy chỗ cô ta ngồi nên cô tiến lại gần vừa ngồi xuống cô ta chụp lấy tay cô làm cô sợ...!
- Nhã Vy chị xin lỗi...chị xin lỗi khi đã đánh em...!
- Chị...?sao chị lại xin lỗi???
Cô ta đổ mồ hôi mặt tái xanh..kì thật hồi hôm như 1 có sư tử bây giờ hiền đến mức khó tin thật..
- Chị nói thật chị sai rồi...!chị sẽ đền bù tiền cho em..
đền bù tổn thương cho em...!còn 2th nữa 2th nữa thôi...!
- Con người chị chỉ biết tiền và tiền..
ngoài tiền ra chị còn biết gì không?
- Chị không cần biết chị không quan tâm.
chị không cần gì cả..
cái duy nhất chị cần là em phải có thai..em hiểu chị nói gì không??(cô ta đập tay lên bàn làm cô giật mình)
Quảng cáo sau 2 giây, cảm ơn bạn đã ủng hộ!
- Thật sự chị không cần biết đến cảm giác của ai??Ngay cả Khải Minh??anh ta la chồng chị mà sao chị kỳ quá vậy??
- Chị đã cố gắng nhịn nhục em rồi..em có tư cách gì xen vào chuyện riêng của chị??
- Vậy thì chị tự đi mà mang thai đi,em mệt mỏi quá rồi...!
- Em...(cô ta tròn mắt nhìn cô)
Rốt cuộc càng đi sâu vào càng khó hiểu..
chính vì quá khó hiểu quá tò mò mà cô không dứt ra được..cô cứ thế len lõi bước vào cuộc tình của họ...!hẹn gặp xong cô đi sang nơi cô đang làm..
vì là sinh viên làm theo ca thôi làm được nhieu thì lấy bấy nhiêu..nhờ có vóc dáng đẹp nên cô được anh quản lý ưu ái nhiều...!
- Làm tốt biết đâu có anh thiếu gia nào chịu em hốt em nghe hôn??(anh quản lý vừa nói vừa cười cười..)
- Dạ...anh..(Cô nghi nghi cái gì đó rồi..)
- Anh nói thì em cứ tin anh đi..
không thiệt cho em đâu......!
Lang Thang đi về cô nhớ nhà mình..
lấy đt gọi về cho mẹ.
- Mẹ chuyển tiền rồi..
mà quên báo..
mày lại đòi tiền?
- Không có..con nhớ nhà nên gọi về thôi..
- Tao còn là gì mày..
rút tiền rồi đóng tiền nhà đi..
vài bữa gom góp tạo lại chuyển lên cho..
-