Cô lật đật bước vào, đứng trước cửa nhà cô hít 1 hơi thật sâu...!mặt cô vì uống rượu nên cũng ửng đỏ lên..đang duy nghĩ ghi tay cô bị kéo vào nhanh như chớp...!
- Nói đi em đi đâu?(là Khải Minh)
- Bỏ tôi ra..
- Em uống say mặt em ửng đỏ...em biết em đang làm gì không??
- Anh không có quyền tra khảo em..đừng làm phiền em..(cô gỡ tay anh ra)
Khải Minh nắm chặt 2 tay cô..
nghiến chặt răng đẩy mạnh cô vào tường..
mặt tức giận..
- Em uống say người em toàn mùi rượu...em ăn mặc như thế người em nóng hổi..em bảo tôi đừng quan tâm em,đừng làm phiền em??
- Cũng giống như cách anh sờ ngực cô ta,anh ôm anh bế,anh [email protected] tình với cô ta..
mới hôm qua anh bên em giờ anh bên cô ta..ai cũng có cuộc sống riêng tại sao anh phải tức giận?
- Em nói vậy tại sao em khóc ai cũng có cuộc sống riêng tại sao em đau lòng...?
- Em không thèm đau lòng vì e say nên mắt em đỏ thôi..
Cô ngồi xuống đối diện với ánh mắt anh..anh kéo cô đứng lên..2 tay áp chặt vào mặt cô làm cô đau điếng..
- Vy Vy,em có biết kể từ lần đầu cùng em tôi đã không thể cùng ai khác được nữa không??
- Em không tin....(nước mắt cô rơi trong vô thức, làm sao cô tin được khi cô chứng kiến cảnh đó)
- Chỉ cần em nói 1 câu rằng em yêu tôi, thì tôi sẽ bảo vệ em cả cuộc đời này..Vy Vy em nói đi..em có yêu tôi không??
Khải Minh càng lúc càng muốn chiếm lấy cô..tay dần di chuyển xuống ngực..tim cô đập nhanh cô có nên nói yêu anh không..cô phải làm sao đây?
- Khải Minh...em...!
- Nói đi Vy Vy...!
- Em chưa từng có cảm giác gì với anh ngay cả khi ân ái với anh những lần rên rĩ chỉ là tạm bợ thôi!!
Anh cứ thế nhìn cô, mắt anh đấy tuyệt vọng dần buông 2 tay xuống.Cô biết anh đang thất vọng vô cùng dần lùi bước về phía sau anh cười lớn...!giọng cười như lần đầu gặp cô...!
- Được rồi! tôi hiểu rồi..đây sẽ là lần cuối cùng tôi quan tâm đến em,lo cho em, từ bây giờ..
không kể từ ngày mai tôi và em xem như chưa từng quen nhau dù chỉ 1 lần..
Nói xong anh quay mặt bước đi...!hôm nay cô phải cảm ơn cô gái kia...nhờ cô ta xuất hiện ôm anh, hôn anh, ở trong vòng tay anh mới cho cô hiểu được cảm giác yêu là gì...!chẳng phải cô đã yêu anh rồi sao...khi anh quay lưng bế cô ta vào phòng lúc ấy cô rất sợ mất anh..
nếu hôm nay cô không thấy được cảnh đau lòng ấy cô cứ mãi suy nghĩ mà không có lốt thoát...!đến khi Khải Minh quay mặt lai bước đi đc vài bước cô mới chợt ý thức lai rằng cô không thể để anh đi được, đối với cô yêu thì phải nói, nếu cứ giữ trong lòng thì bản thân cô sẽ thấy dằn vặt đến chết thôi..!!
Cô bước đến nhanh ôm chặt anh từ phía sau...cô nói:
- Em chưa nói hết câu mà anh..(Khải Minh đứng lại bất ngờ...)
- .....!
- Em chưa từng có cảm giác với anh trước khi ân ái lần 2.còn bây giờ kể từ đêm hôm qua..
đêm hôm qua..
- Đêm hôm qua cô làm sao??
- Em...!đã...!yêu anh mất rồi...!
Nói xong cô òa lên khóc như 1 đứa trẻ...tay cô ôm chặt anh xiết anh lại như sợ anh rời xa thì cô sẽ chết mất...anh gỡ tay quay lại đối diện với cô...!
- Em biết em không nên yêu anh..em biết giữa chúng ta chỉ vì cái bản hợp đồng đó em biết em đến bên anh chỉ để thế thân cho 1 vị trí vô hình em biết em có lỗi với vợ anh,em biết...!
- Em biết gì nữa..??(anh nhìn cô như đang chờ cô nói điều anh cần..)
- Em biết em yêu anh rồi, yêu anh là đúng hay sau???
Cô òa khóc,anh kéo cô lại ôm chặt vào lòng..
kể từ giây phút này trái tim cô ấm lại..
chưa bao giờ cô nghĩ cô sẽ yêu người đàn ông này cứ nghĩ giao dịch như hợp đồng là xong ai ngờ lại nhớ nhung đau khổ đến thế này.
- Vy Vy...!hãy cứ ở bên tôi, tôi