Về tới khách sạn xe hơi chạy thẳng xuống gầm, cô vẫn còn trong men say nên cứ dựa dẫm vào vòng tay anh.Anh một tay cầm điện thoại, một tay ôm eo cô dìu lên thang máy! Ánh mắt anh chú tâm vào nút báo tầng của thang máy...im lặng không nói một lời.
Mới đây mà lại hững hờ rồi cô ôm hôn anh bỗng anh đẩy ra..
- Không được Vy Vy trong thang máy có camera ở đây có rất nhiều người biết anh là ai...anh và em phải biết kiềm chế!
- Vậy lúc nãy...?
- Lúc nãy và bây giờ khác nhau..!
Cứ thế đẩy em ra khỏi thang máy, vào phòng tháo đôi giày cao gót cô đang mang, xoay người cô rồi kéo dây kéo xuống, tháo bông tai cô đang đeo đẩy nhẹ cô xuống giường...
- Bây giờ việc của em là đi ngủ..
- Ngủ á...Minh đừng đùa em, em không muốn ngủ, em muốn...(cô nháy mắt với anh)
Anh đứng chống nạnh nhìn cô rồi lắc đầu cười...
- Không phải cứ muốn là được, say vào rồi lại hư...
Cô bật dậy quỳ gối trên giường ôm anh nũng nịu...
- Em muốn ôm anh ngủ, Minh ôm em đi...
- Thôi nào Vy Vy...!
- Đừng mà...đừng đạt được mục đích rơi em...
Gục đầu vào bụng anh,cô cứ ôm chặt mà không chịu buông bằng mọi giá nhất quyết không buông!
- Không phải anh không muốn ôm em ngủ, nhưng anh còn phải làm việc, ngoan nào Vy Vy...(Anh xoa đầu cô)
- Em...
- Ngày mai anh sẽ bù đắp cho em...chịu không?
Đẩy nhẹ cô xuống giường rồi kéo chăn đắp cho cô, véo má cô cười dịu dàng..
chết cô rồi, cái tên lạnh lùng cục xúc ngày xưa đâu rồi.
Sao bây giờ yêu rồi lại đáng yêu dịu dàng đến thế.
Anh ngồi vào máy tính ánh mắt đăm chiêu mặt nghiêm túc dán vào màn hình máy tính.
Cô nằm nghiêng về phía anh, giả vờ mắt hí hí ngắm anh làm việc chứ sao cô ngủ được.
1 tiếng trôi qua mắt cô muốn sụp xuống cô đá cái chăn ra giả vờ là đang ngủ.10 phút sau anh đi lại kéo chăn đắp lại cho cô..Cô hạnh phúc muốn ngồi chòm dậy ôm anh, nhưng cơn buồn ngủ kéo đến làm cô thiếp dần đi ngủ lúc nào không hay!
Đồng hồ báo thức reo lên làm cô thức giấc, đưa tay mò xung quanh giường tìm anh nhưng càng tìm lại càng không thấy đâu.
Cô bật ngồi dậy tìm kiếm khựng lại khi thấy anh dựa vào ghế ngủ ngon lành...
Hai chân cô chạm sàn nhà, rón rén bước tới bàn làm việc của anh.
Tay chống cằm ngắm nhìn anh say đắm.
- Rõ ràng là rất đẹp trai, [email protected] tình giỏi, đáng được yêu thương và hạnh phúc!
Vừa dứt câu cô thấy anh cau mày,cô giật thót tim đứng thẳng dậy, anh nắm tay cô kéo lại ôm vào lòng hít một hơi thật dài.
- Anh nghe rồi...Vy Vy!
- Nghe gì? người ta có nói gì đâu mà nghe?
- [email protected] tình giỏi...!
- Em nói dối đó...
- Anh biết anh là người như thế nào không cần phải nói dối!
- Anh tự luyến vừa thôi...
- Anh chỉ nói sự thật....
8 giờ sáng cả 2 phải trả phòng để vào Resort Maldives bước xuống sảnh gặp ngay Trương Như Thảo, nhanh chân bước lại bên cô bắt chuyện!
- Cảm giác ở khách sạn 5* cùng người tình thế nào em!
- Sướng gần chết!
- Sướng đến chết luôn hả? thế chết rồi thì làm sao?
- Chị thật là...!(cô cười)
- Hôm nay vào resort mới gọi là thiên đường nhé, tha hồ ôm ấp, lãng mạn, yêu đương...
4 người đi ra xe khi bước gần đến chiếc xe qua thì anh cao to bước tới...anh tiến lại gần thì anh ta chỉ chỉ gì đó vào kính xe làm cô giật mình...
- Hình như...là dấu tay mình mà? (cô nói lẩm bẩm)
Anh đứng giải thích cho anh ta, mắt hướng về phía cô, cô ngại ngùng quay lưng lại thì..
- Có chuyện gì vậy em? (Nhật Nam và Thảo đi lại phía cô)
- Em không biết, anh đi mà hỏi anh Khải Minh..
Nhật Nam nheo mắt nhìn về phía xe rồi quay lại nhìn cô nói tiếp:
- Đừng nói hồi hôm Khải Minh và em [email protected] tình trên xe nha...wow...thú vị đấy! Thảo em thử ngay thôi em...
- Cái này lạ à nha...hot nha Nhã Vy!
Cô chỉ muốn độn thổ, không thể chối cãi điều gì được với hai người này vì họ quá sành sỏi.
Sau khi mọi việc được giải quyết êm đẹp...!ngồi trên xe mà cô ngại có dám nhìn anh đâu, nghĩ tới việc đêm hôm máu