Thiếu niên Quang Vũ lần nữa lắc đầu:
- Hắn đã thân vùi lấp kết quả hẳn phải chết. Trong Thiên Ngục có đại kinh khủng, mặc dù ta kiếp trước thời kỳ toàn thịnh, tiến vào nơi đó cũng chỉ có thể toàn thân trở lui, huống chi là ta lưu lại bốn chữ. Hắn quá quật cường, trong lòng còn có một cây Trách Thiên Thước, thà rằng gãy chứ không cong. Nếu hắn tiếp tục theo ta, tương lai ta thanh trừ hết thảy mục nát, Thiên Ngục tất nhiên có thể hoàn toàn giao hắn chưởng khống, để cho hắn thực hiện giấc mộng của hắn. Đáng tiếc hắn không ủng hộ chính kiến của ta, nóng lòng một chút...
Hắn mi mắt bế hợp, rơi hai hàng thanh lệ, lẩm bẩm nói:
- Ngục Pháp đạo hữu, trọng thần chấp pháp của ta, ngươi một đường bình an...
Thiên Ngục đệ ngũ trọng, hai người Giang Nam cùng Tương Ngạn cảm giác được Thiên Ngục chấn động không dứt, Đế uy nặng nề từ chỗ sâu trong Thiên ngục tịch cuốn tới, để cho Thiên Ngục đệ ngũ trọng không gian thậm chí có dấu hiệu hỏng mất tan rã.
- Xảy ra chuyện gì?
Hai người trong lòng kinh hãi, không chỉ có bọn họ, những trọng thiên ngục khác cũng chấn động không dứt, thậm chí ngay cả rất nhiều lao ngục cũng bị chấn sập, Thần Cấm trấn áp nhiều Thần Ma rối rít hỏng mất tan rã, rất có xu thế thiên nghiêng!
Nhiều tồn tại bị trấn áp nhân cơ hội nhảy ra, gây sóng gió, mọi nơi đánh đập tàn nhẫn, tru diệt ngục thủ, chỉ có Thiên Ngục đệ ngũ trọng đệ lục trọng là các triều đại Thần Đế đổi thay tự mình bố trí Thần Cấm, cũng không bị bốn chữ Quang Vũ Thần Đế Đế uy đánh sâu vào, như cũ vững chắc, cũng không có người chạy trốn.
Ong ong ông...
Không gian trong Thiên Ngục từng đạo đạo tắc vô cùng mỹ lệ vô cùng thô to hiện ra, đạo tắc không ngừng di động, Thiên Ngục nhất thời vững chắc, không gì phá nổi. Những đạo tắc đó chống đỡ Thiên Ngục không gian, hùng vĩ vô cùng, rõ ràng là Hoàng Đạo Cực Cảnh Đại Đạo quy tắc!
- Chỗ sâu trong Thiên Ngục, tất nhiên phát sinh đại loạn!
Giang Nam ánh mắt chớp động, đem Nhạc Ấu Nương từ trong Tử Phủ thả ra, nhanh chóng sưu tầm, trầm giọng nói:
- Khó trách đệ ngũ trọng Thiên Ngục không có ngục thủ, nghĩ đến là đi đến đó trấn áp náo động, chúng ta mau mau sưu tầm, thừa dịp ngục thủ chưa trở về, cứu người rời đi nơi đây rồi nói sau!
- Sư tôn...
Nhạc Ấu Nương tâm thần kích động, đầy ngập cảm kích để trong đáy lòng nói:
- Mẫu thân kiếp trước của ta gọi là Tú Vân Thiên Nữ, cũng không có phạm sai lầm gì, chỉ vì Quang Vũ Thần Đế muốn từ trong ngục cứu Đế Thiên Pháp Vương, phải đưa hai Thần Tôn tiến vào Thiên Ngục. Mẫu thân ta cùng Phụ Triều Pháp Vương không hợp, Phụ Triều Pháp Vương muốn bắt mẹ ta làm thiếp thất, mẫu thân của ta nhiều lần cự tuyệt, để cho hắn ở trước mặt Chư Thiên quần Thần mấy lần mất thể diện. Phụ Triều Pháp Vương liền thừa cơ hội này, đem mẫu thân của ta đưa vào Thiên Ngục, báo thù riêng.
Tương Ngạn cảm khái nói:
- Chư thiên vạn giới, Chư Thần nhìn như ngăn nắp, nhưng có nhiều ác tha, nơi nào có cái gì chân chính công chính có thể nói? Ta bị trấn áp ở trong Thiên Ngục, là kiến thức rất nhiều.
Giang Nam đột nhiên mở miệng, thanh như hồng chung, oanh ùng ùng, chấn động đệ ngũ trọng Thiên Ngục không gian, cất cao giọng nói:
- Tú Vân Thiên Nữ, Huyền Thiên Giáo Chủ được lệnh nữ chi cầu, đặc biệt tới cứu ngươi thoát khốn! Ngươi ở nơi nào?
Ngươi ở nơi nào, ngươi ở nơi nào...
Thanh âm của hắn chấn động không dứt, không ngừng truyền vang, sau một lúc lâu, thanh âm một nữ tử từ trong một tòa Thần Điện phía xa vang lên, truyền vào trong tai ba người:
- Huyền Thiên Giáo Chủ, thiếp thân ở chỗ này.
Giang Nam mừng rỡ trong lòng, nắm lên Nhạc Ấu Nương cùng Tương Ngạn phi thân đi, bất quá chốc lát liền đến ngoài tòa Thần Điện kia, tòa Thần Điện kia bị
Quang Vũ Thần Đế đạo tắc bố trí thành Phong Cấm Đại Trận, đạo tắc giống như cũi, đem trọn tòa Thần Điện bao phủ.
Ba người hướng trong điện nhìn lại, chỉ thấy trong thần điện một cô gái bạch y tố váy ngồi xếp bằng ở trong điện, thanh thanh tú tú, trắng nõn như ngọc, có ý vị làm người ta tim đập thình thịch.
- Khó trách Phụ Triều Pháp Vương coi trọng mẹ đẻ kiếp trước của Ấu Nương, cô gái tuyệt sắc bực này, đổi lại là ta cũng ý động.
Giang Nam thầm khen một tiếng.
- Ngươi là...
Tú Vân Thiên Nữ nhìn về phía Nhạc Ấu Nương, ngây người một hồi lâu, ha ha nói:
- Ngươi là Tử Di, bộ dáng của ngươi làm sao thay đổi...
- Mẫu thân, hài nhi bất hiếu, chỉ tu thành Chân Thần, vô năng cứu mẫu thân ra, chỉ đành phải chuyển thế, hôm nay bái đạo chủ môn hạ...
Nhạc Ấu Nương nghẹn ngào, rơi lệ nói.
Tú Vân Thiên Nữ đánh giá Giang Nam, chân mày cau lại, nhẹ giọng nói:
- Huyền Thiên Giáo Chủ, đa tạ chiếu cố ái nữ thiếp thân, chẳng qua ngươi là một Thiên Thần, muốn phá vỡ Quang Vũ Thần Đế tự mình bố trí Phong Cấm Đại Trận vẫn còn có chút khó.
Nàng đứng dậy chân thành hạ bái, ôn nhu nói:
- Sau này Tử Di phải làm phiền giáo chủ!
Nàng xem đến Giang Nam bất quá là Thiên Thần cảnh giới, tự nghĩ Giang Nam không cách nào phá giải Quang Vũ Thần Đế bố trí Phong Cấm Đại Trận, lúc này mới có một lời này.
Giang Nam đánh giá tòa Phong Cấm Đại Trận này, cầm trúc tía trong tay, cất bước hướng trong đại trận đi tới, trúc tía từng vết, nhẹ nhàng kích thích từng đạo Quang Vũ Thần Đế đạo tắc, cùng Tú Vân Thiên Nữ càng ngày càng gần, cười nói:
- Tú Vân Thiên Nữ, khuê nữ nhà ngươi thật sự quá khó quản giáo, ta thân là sư tôn của nàng, cũng cảm thấy nhức đầu. Tốt nhất vẫn là Thiên Nữ tự mình tới quản giáo nàng, cũng có thể để cho ta tiết kiệm chút tâm tư.
Tú Vân thiên nữ ngơ ngác nhìn Giang Nam, chỉ thấy thiếu niên thư sinh này kích thích trúc tía, ngay cả Thần Đế đạo tắc cũng có thể đẩy ra, cùng mình càng ngày càng gần, trong lòng không khỏi khiếp sợ vạn phần:
- Tử Di bái người trẻ tuổi này làm sư phó, rốt cuộc là cái địa vị gì? Chẳng lẽ là Thần Đế chuyển thế hay sao? Mặc dù là Thần Đế chuyển thế, tu vi cảnh giới không đến, cũng không cách nào thong dong phá giải Quang Vũ Thần Đế tự mình sở thiết Phong Cấm Đại Trận như thế?
Theo Giang Nam dần dần xâm nhập Phong Cấm Đại Trận, cũng thời gian dần trôi qua cảm giác được cố hết sức, hắn đối với Phong Cấm Đại Trận tuy tràn đầy hiểu rõ, nhưng cũng không hoàn toàn đem môn thần cấm này tìm hiểu thấu triệt.
Xâm nhập đến bên trong Phong Cấm Đại Trận, môn thần cấm này đủ loại biến hóa là hắn trước đây chưa từng gặp, mỗi thời mỗi khắc, thần cấm đều lưu chuyển, biến hóa ra đủ loại sát trận, nếu ứng phó không kịp, sẽ để cho uy năng thần cấm một tia ý thức bạo phát đi ra!
Lâm vào bên trong Thần Đế tự mình sở thiết thần cấm, xúc động uy năng thần cấm, hậu quả có thể nghĩ!
Giang Nam cẩn thận, toàn lực điều động tài trí của mình, tăng thêm lý giải của chính hắn đối với Phong Cấm Đại Trận, tiếp tục hướng Tú Vân thiên nữ tiếp cận, chỉ là tốc độ đi tới chậm rất nhiều lần, có khi thậm chí cả buổi cũng không có hoạt động một bước.