Lưu Kim, Đào Hải Bảo, Linh Linh đáp xuống bãi đỗ phi cơ, đầu tiên lao ra chính là Lưu Kim kéo theo Linh Linh, muốn nhanh chóng chỉ cho nàng thứ bất ngờ này.
Hai người lách vào sân đấu, Lưu Kim đầu tiên mỉm cười, sau đó nhẹ chạm đầu vào nàng, đưa tay chỉ tới cái biển cá cược kia...
Lưu Kim đặt cược: 0
Alex đặt cược: 8 Triệu !!!
Nói chung đây dù sao cũng là một trận chung kết, tiền thưởng của cả cái thành phố Nam Hà này đổ về, khiến Alex mảnh cược lớn vô cùng lớn.
Linh Linh rất nhanh hiểu ý hắn, kẽ nhíu mày nói:
" Ngươi có thắng được không ?"
" Ta chắc chắn sẽ đem 8 triệu về cho ngươi !!!"
" Ừ, nhưng ngươi không được cố, yếu thế phải đầu hàng đó..."
....
Đào Hải Bảo đang đi chậm rãi, đầu trùm mũ lên, thi thoảng lại liếc liếc xem cái hắc y nhân kia đâu. Hắn xuống phi cơ sau hai người kia, bắt gặp một kẻ theo đuôi họ, liền cũng theo dõi kẻ đó.
Tên kia do Lưu Kim và Linh Linh quá nhanh, mất dấu mới quay trở ra, hoàn toàn không biết Đào Hải Bảo cũng đang rình hắn.
Tiểu Bảo hôm trước cũng đã nghe Lưu Kim kể rồi, có một kẻ theo dõi, hôm nay phải làm cho ra nhẽ !!!
Hắc y nhân lách vào một ngõ nhỏ, nhanh chóng khuất đi tại cửa một căn nhà, Đào Hải Bảo theo sau cũng từ từ tiến vào.
Đào Hải Bảo lần mò trong ánh sáng thiếu thốn, giật mình khi nghe được một sang sảng âm thanh:
" Ta thân làm sát thủ lâu năm, ngươi theo dõi chẳng nhẽ ta không nhận ra, này tiểu hài tử, hôm ta cha mẹ ngươi sẽ phải tới đây nhận xác !!!"
×— QUẢNG CÁO —
-Vù !!!!-
Một tiếng như vậy lướt qua Đào Hải Bảo, để lại trên vai một vết xước dài tới tận khuỷu tay, hắn lấy lại tinh thần, thủ thế, chờ đợi thân ảnh kia lại tới.
-Vù !!!-
-Rầm!!!-
Hắc phi ảnh lần này xô ngã Đào Hải Bảo, đồng thời nhận lấy một trọng quyền, hắc y nam tử núp ở một xó, ho ra một ngụm máu rồi nói:
" Hay cho tiểu tử ngươi, trẻ tuổi mà lực chưởng cường đại, cố tình xoay người khiến móng vuốt ta kẹt lại đủ thời gian để ngươi ra quyền !!! "
" Không chơi với ngươi nữa !!!" Hắc y nhân luôn nhất kích tất sát, cùng lắm hai ba chiêu trao đổi, không tiện đánh tới sống chết thế này.
Đào Hải Bảo đưa tay nắm chặt vết thương, tạm thời vận Huyết Ngưng để cầm máu rồi lại quay lại đấu trường xem Lưu Kim. Vừa đi, hắn vừa nghĩ, môn phái dùng móng vuốt có hay không tồn tại, có hay không lâu đời lịch sử để tạo nên những đòn hiểm ác như vậy.
Lúc này, bên Lưu Kim và Linh Linh, hắn đã đang ở khu tập chung chuẩn bị ra sân rồi. Nói là khu, nó kì thực là một cái phòng lớn đầy đủ tiện nghi như khách sạn, bên trong chỉ có thí sinh và những người được cho phép vào.
Linh Linh ở đây với tư cách thân cận của Lưu Kim, nàng ngồi sát bên hắn, không nói, cũng không có mấy biểu cảm, đơn thuần tựa vào vai hắn, trao đổi tâm tình một cách yên tĩnh.
Hai kẻ ngồi đây, mắt nhìn vô định nhưng cùng hướng, tưởng như đang