Lưu Kim giờ nghĩ đến, dụ như cái Quản Tống Hiên này, thực lực cũng không tính làm thấp, ngược lại tiếng tăm không có, rất giống một bộ giả heo ăn thịt hổ. Người như hắn tham gia giải đấu sắp tới mới là kẻ nguy hiểm.
Xét bản thân, khiêm tốn mà nói thì hầu như ai cũng từng nghe danh, khoang trương mà nói, cái Nam Hà thành này nhiều người có thể vanh vách kể Lưu kim kí sự suốt ngày. Cứ với cái đà như vậy, e là vào giải đấu hắn đối thủ sẽ nắm mười phần khả năng hắn trong tay, vận những cái khắc chế phương thức mà đánh, liền là khó vô cùng khó.
“ Giờ tập trung một chút, chúng ta phải làm việc từ sáng mai, không thể chậm trễ.” Dương Liễu mặc kệ những cái mới xảy đến sự tình, quay sang kéo xuống màn hình lớn mà chỉ chỉ.
“ Đây là thiết bị cảm ứng người đột biến, các ngươi mỗi người đeo lấy một cái, cứ để nó chạy liên tục, khi nào phát hiên người đột biến trong 4m bán kính nó sẽ rung.”
Lưu kim nghe vậy liền quay sang chỗ khác cười nhẹ cùng Đào Hải Bảo, liền là bị mấy người ở đây lừ mắt lườm, Quản Tống Hiên không để tâm, hỏi lại:
“ Tầm hoạt động có vẻ hơi khiêm tốn, ngươi có biện pháp nào khác không ?”
“ Có nhiều thiết bị tầm xa hơn, nhưng, để đảm bảo chính xác, cỡ này hoạt động là tốt ưu.”
“ A, rung như này cũng không đặc biệt lắm !!!” Lưu Kim tay cầm một cái máy vừa bật lên, nhìn Đào Hải Bảo nói.
Rất nhanh, mọi người đều thấy gợn gợn, liền là Lưu Kim cảm thán trước: “ Á á, nơi này còn có kẻ đang mai phục sao ???”
Hắn mở ra Hoàng Kim bụi, biến chúng tán nhỏ thành một cái khí quyển xung quanh mình, miệng khẽ buông:” Kim Long Chi Quyển!”
Trong cái khí quyển dày đặc này, nhất cử nhất động của bụi Hoàng Kim đều được Lưu Kim phát giác, bất kì kẻ nào ở bán kính xung quanh hắn 6m đều được xác định. Hắn đếm từng nhịp thay đổi, thấy chung quy cũng chỉ có 7 nhịp phân biệt, tương đương 7 người tại nơi đây hít thở.
“ Phải chăng máy có lỗi.” Lưu Kim sau khi để Kim Long Chi Quyển duy trì mấy phút, đảm bảo nếu có kẻ nhịn thở cũng sẽ chết ngạt, liền mới thu về, nhẹ buông lời phán đoán.
“ Cũng không ngoại trừ khả năng, tuy vậy, tỉ lệ vẫn là rất nhỏ, chúng ta vẫn phải cảnh giác.” Dương Liễu nhấc máy lên, bật tắt lại một lần, máy báo lại vẫn là có phát hiện người đột biến.
“ Người đột biến có hai kiểu, thứ nhất như Kim Lân Chiến Đoàn, muốn tiêu diệt nhân loại để khiến chúng trở thành cao cấp nhất giống loài, thứ hai là những kẻ khát khao cuộc sống bình phàm, chấp nhận đeo vòng tay theo dõi của chính phủ, sống giữa chúng ta yên ổn, nhưng mỗi khi tự ý kích hoạt năng lực liền bị giết chết. “
“ Vì thế khi chúng ta làm nhiệm vụ, phát hiện tín hiệu phải để ý xem người ta có đeo vòng hay không, tránh cái việc lạm sát vô tội.” Lưu Kim nhăn mặt nói.
“ Đúng vậy…” Dương Liễu thở dài.
…..
×— QUẢNG CÁO —
Nói chung là trong mấy cái nhiệm vụ kiểu này, mỗi khi có Dương Liễu, Lưu Kim hắn cho là tất cả sẽ ổn thoả, liền kéo Đào Hải Bảo và Quản Tống Hiên đi chơi.
Ba tên này, hai tên từng thề với sư phụ cả đời không đụng đến rượu, một tên nhút nhát ít mở mồm cũng chưa từng uống, đành là ra cửa hàng tiện lợi gọi ba cốc nước ép hoa quả. Lưu Kim nhấp miệng, đặt cốc xuống, khẽ buông cái tâm trạng vào cảnh hoa lệ Châu Âu này, nói:
“ Tống Hiên, ngươi giờ bao nhiêu tuổi ??”
“ Ta hơn ngươi hai khoá.”
“ Vậy là 21 tuổi, cớ sao không có lấy một nữ nhân ??’
“ Ta kém về mặt giao tiếp, tuy trong lòng đã có người, nhưng, đối diện với nàng, ta rất ngại nói chuyện, sợ rằng vì một tiểu sai sót mà mất hình tượng.” Quản Tống Hiên uống một hơi dài, lấy can đảm ra để bày tỏ.
“ Ra vậy, ngươi nên biết, khởi động không bằng quá trình, dụ như ta với Luna, vừa gặp đã đánh nhau…”
“ Hay như ta