Vòm đấu trường Colosseum rộng mở, người đã chật kín, lực lượng bảo an hốt hoảng chạy quanh, lắm kẻ to mồm cá cược văng tục tùm lum. Lưu Kim, Đào Hải Bảo, Lamina, Luna, Bạch Tiểu Linh, Dương Liễu, Lưu Y Nhiên, Lưu Ngân Sa, Quản Tống Hiên, Phương Tư Tư, Nguyễn Nam, từng này người đứng đợi người hộ tống đến đưa vào.
“ Lưu Kim, người này Akasa rất mạnh, nhiều năm về trước, khi ta ở tuổi ngươi cũng đã từng tới thách đấu, khi đó thực lực ta chưa đủ, bại dưới tay hắn.” Phương Tư Tư chống tay ngang hông, ngước đầu lên nhìn, lộ rõ một vẻ không cam lòng.
“ Phương sư cô, năng lực của Ironlance thần điện phần nhiều là dựa dẫm vào Hắc Kim, ta giờ bắt bài, có thể nghĩ biện pháp khắc chế khi giao chiến.” Lưu Kim tự tin hết sức nói ra.
“ Ca ca, trong đấy ta cũng quen một người, nàng nghe tin ta đến có khi cũng đích thân ra đón.” Lưu Ngân Sa quay sang, giọng có dâng một chút hào hứng.
“ Ngươi quen ai ?” Lưu Kim chăm chú hỏi, thâm tâm đều đang nhớ lại lần trước chạm mặt nữ nhân đến từ Ironlance thần điện ấy.
“ Ta cũng không phải kẻ vô danh tại thành Roma này, khi đó đi đăng kí tham gia giải thanh niên có gặp một nữ nhân, nàng nói nàng thuộc võ phái quá cường đại, không được tham gia, ta không tin liền cùng nàng đánh một trận, phân tranh nửa ngày thắng thua chưa định, cả hai cùng cầu hoà. Người ta nói không đánh không quen biết, ta cùng nàng hợp nhau liền kết thành tỉ muội.” Lưu Ngân Sa vừa hồi tưởng vừa cười, nói ra.
“ Nàng tên gì, tu Linh Huyền Đạo chắc ??” Lưu Kim giật giật miệng nhớ lại cái mọn nữ Chu Y nguyên hội trưởng kia, hỏi đầy giọng châm biếm.
“ Nàng là Louisa, võ học Ironlance Trường Thương Phái, cũng là một trong người hậu tuyển chức điện chủ.” Lưu Ngân Sa đáp lại, lừ mắt với Lưu Kim, không thích hắn xúc phạm hảo tỉ muội của mình.
“ Lẽ nào là cái nữ nhân hay mang nhan sa che mặt ??” Lưu Kim tiếp tục, mắt lộ ra vẻ mong chờ.
“ Ừm, nàng chân thực dung nhan số người thấy được có thể trên hai bàn tay đếm.” Lưu Ngân Sa lại một lần nữa lườm hắn, mặt như viết mấy chữ ngươi vì sao lại biết nàng.
“ Ha, vậy ta cũng coi là có phúc!” Lưu Kim cảm thán.
“ Vì sao ??” Lưu Ngân Sa đầy đã tưởng tượng ra gì đó, hết sức kinh ngạc hỏi.
“ Hắn hôm trước làm nàng khóc, khi đó tháo xuống nhan sa lau nước mắt, hắn cũng thấy được mấy giây…” Quản Tống Hiên mặt không cảm xúc, đáp hộ Lưu Kim.
“ Ca ca, ta không muốn lại đập ngươi lần nữa đâu !!” Lưu Ngân Sa mắt như bốc lên hoả diễm, nàng không thể để tên này tuỳ ý chà đạp nghĩa muội của mình được.
“ Ta đố ngươi đó !” Lưu Kim cứng đáp.
×— QUẢNG CÁO —
Một đoàn người áo đen, hai vai đều mang huân chương bạc được đúc hết tinh xảo tiến đến, tên đi đầu không khách khí chen vào nói:
“ Các hạ hẳn là Lưu Kim Huyết Long Phái thành viên tới thách đấu, mời các hạ cùng đồng đội theo ta hộ tống, riêng Lưu Ngân Sa tiểu thư sẽ theo người này tiến vào cửa đặc biệt.”
Lưu Kim mắt lừ nhìn sang Lưu Ngân Sa, nàng đáp lại bằng điệu bộ như ‘trưởng môn chỗ này cũng thua ta thôi’. Chuyện sau đó cứ thế an bài, người đi cùng Lưu Kim sẽ được lên đài cao cấp nhất ngồi, hắn chỉ qua một cửa kiểm tra, điền thông tin rồi tiến thẳng vào bên trong đấu trường rộng lớn.
Hắn đi đâu, làm gì, đều cũng chỉ lấy một bộ áo trắng quần âu, riêng hôm nay còn có thêm một cái áo bào đen, khoác lên tiến vào, mắt nhìn thẳng về phía cửa ra của đối thủ, tay lăm lăm Thiên Hoàng Kim Bổng. Người trên đài hô lên, hết sức ưa cái phong thái băng lãnh lạnh lùng mà cao quý của hắn. Lưu Kim nhớ đến vài tiểu tiết Châu Âu liền cúi mình chào lại, vô tình làm cho tiếng hét càng cuồng nhiệt.
“ Người thách đấu lần này, cũng phải gọi là quá soái đi, may ta không dẫn bạn gái đi theo.” Một nam tử béo ục ịch cảm thán.
“ Mặt hắn đến lúc bị điện chủ đạp xuống sàn, cũng sẽ càng đẹp hơn !!” Một kẻ không