Lê Tỉnh xong việc, tất nhiên là về Nam Hà thành thị để tiếp tục.
Hắn cũng có muốn đi tàu liên bang như mọi khi, nhưng, nghĩ lại, ở trên cái này khinh khí cầu chu du mới thật là thích thú.
Sue cũng không phản đối, đằng nào nàng cũng đã nhận lời tới Linh Quang Trang để làm dịch vụ.
Bọn hắn lại chất đầy khí cầu bằng lương thực, tiếp tục tiêu diêu tự tại mà đi.
“ Hà…ta có khi viết nhật kí hải trình liền nổi tiếng !!” Lê Tỉnh ngả người ra ghế gỗ nói.
“ Đây là nhật kí không trình mới chính xác !!” Sue đính chính.
Lê Tỉnh gật gù, hắn thấy mình giống thuyền trưởng thời cổ hơn, đi một chuyến xa nhà, trở về liền đầy tàu nữ nhân cùng châu báu.
Khụ khụ, nhắc đến danh làm thuyền trưởng, xưng hô thật thấy rất hùng tráng a !
“ Sue, ngươi kể thêm về Thiên Không Quân Khu không ??”
“ Ừm, tương truyền, ban đầu chỉ có 5 quân khu là Á, Âu, Phi, Mỹ, Đại Dương, nhưng sau đó chính quyền nhận thấy nguy hiểm tiềm tàng liền thành lập Nam Cực Quân Khu và Thiên Không Quân Khu để phản ứng…
Nam Cực Quân Khu, nổi danh về man lực, một kẻ tuỳ tiện chọn ở đấy cũng có lực chiến trên 5000 người.
Thiên Không Quân Khu liền tách biệt hoàn toàn, đã lâu lắm rồi không ai nhìn thấy nó, nó cứ như vậy sinh diệt trên trời cao, lớn như một hòn đảo trôi nổi, khiến người đời gọi những kẻ xa lạ ấy là Thiên Nhân…
Ta từng mơ, sẽ có một ngày được tới đó, nhưng, nghĩ thực tế hơn, không biết bao giờ mới có thể…”
Sue nói dứt lời, liền tiếp tục xoay bánh lái khí cầu, chỉnh lại tuyến đường cho thẳng.
“ Ta nói thì không hợp lẽ, nhưng, ta cũng đã từng gặp một kẻ xưng làm Thiên Nhân như vậy, cách đây khoảng 50 năm…” Nguyệt Vĩ Hồ nói.
“ Hắn ta xuống đây, liền có một cái rất lớn chiến tích, trực tiếp thăng lên làm Pháp Vương vĩ đại, sau đó ta liền vào bế quan trạng thái, không mấy màng đến ngoại giới, không rõ giờ hắn ra sao…”
50 năm, tại cái thế loạn này, có thể chính là một cái khá thọ người, ấy vậy mà đối với Hoàng Từ nàng, chỉ như một cái khe khẽ gió thổi qua.
Pháp Vương là một cái hi hữu kì cựu chức danh, nó đánh dấu sự vượt bậc trong đóng góp của một kẻ nào ấy…
Săn Thưởng Giả…
Hành Pháp Giả…
Hành Pháp Vương…
Ba cái ấy, đều là phụng mệnh của chính quyền mà hành động, nằm dưới chính quyền mà nhận thưởng.
Nhưng, phải như thế nào mới giải quyết được một cái huỷ thiên diệt địa thảm hoạ, cho ra một kẻ vượt trên cả luật pháp, không còn là Hành động theo luật pháp nữa…
Bản thân hắn, sẽ là luật pháp…
Hắn là Pháp Vương…
Pháp luật hắn có quyền tạo…
Đó mới là ung dung tự tại vương ! ×— QUẢNG CÁO —
Tương tự như vậy, người ta nói trong giới đen, cũng có những kẻ đồ diệt thương khung, để xưng làm Ám Vương !
Pháp Vương nghe đến, người người kính nể…
Ám Vương nghe đến, từng kẻ lạnh gáy…
“ Tiếc ghê thật, giờ đếm trên thế giới có chẵn 10 vị Pháp Vương, cũng tại không xác định được Nam Cực và Thiên Không có hay không…” Nguyệt Vĩ Hồ nói tiếp.
“ Ta cũng muốn làm Pháp Vương ghê !!” Lê Tỉnh tất nhiên hứng thú, cảm thán.
“ Vậy là đi ngược lại lời ngươi thường nói, đấy là tấn thăng danh hiệu dựa trên đồ sát nhân sinh, không tốt a !!” Linh Linh nói.
“ Ừm, có lý, ta sẽ không cười trên đau khổ của người dân như vậy…” Hắn chầm chậm nói.
Làm vương, làm Võ Vương, làm Ám Vương, làm Pháp Vương ??
Hắn càng lúc càng cảm thấy bối rối.
Nhưng, gió kia vẫn thổi, mây kia vẫn trôi, Lê Tỉnh hay Lưu Kim đều vẫn muốn làm vương !
…….
Đếm mấy ngày lững lờ trôi, Sue liền thu lại túi khí, bật chế độ siêu thanh lên, bay đến đích tính không quá 10 phút.
“