Trang năm, là khi lần đầu kì thằng nhỏ cho anh, cô đã bị anh đè ra [email protected] tình cùng chị gái mình.
Trang sáu là khi hai người chơi xích đu ngoài sân nhà, và vì anh đẩy mạnh quá xích đu đứt và cô bay...!sau đó được anh ôm lại, và anh hôn cô trong khi cô còn hơi sợ, và đã ấy ấy với nhau.
Hôm đó.
Sau khi yêu.
Senren thấy anh không có trong nhà nên đã đi tìm, và gặp anh đang chơi xích đu ngoài sân, cô len lén ra sau che mắt anh lại:
"Đoán xem tôi là ai?
Diệt Thiên:"Ngoài đây lạnh quá, chắc là ma rồi, tha em chị ma ơi, để em cúng cô hồn cho chị được an nghỉ.
Senren:...
Diệt Thiên:"Đùa thôi, nghe tiếng là biết rồi.
Senren:"Vậy anh đoán tôi là ai?
Diệt Thiên:"Mie chứ đâu.
Senren:...
Senren:"Anh cố tình giả vờ không biết đúng không?!
Diệt Thiên:"Ừm.
Senren:...
Cô phồng má, bỏ tay ra đi tới ngồi cái xích đu kế bên đung đưa:
"Đang làm gì đấy?
Diệt Thiên:"Khuây khỏa thôi, vậy cô ra đây làm chi?
Senren:"[Nhỏ giọng] Tại không thấy anh trong nhà...
Diệt Thiên:"Bộ nhớ tôi hay gì mà tìm, sợ tôi bỗng biến mất tâm à?
Senren:"Làm...!Làm gì có.
Mà thật ra cô cũng sợ vậy lắm, vì cảm giác nếu không đi tìm thì anh sẽ biến mất vĩnh viễn, (hoang tưởng).
Ngồi đung đưa xích đu một lúc, cô đỏ mặt:
"Ha, này...
Diệt Thiên:"Gì?
Senren:"Anh kể cho tôi nghe về anh đi.
Diệt Thiên:"Được, vậy tôi kể cho cô nghe một câu chuyện, chỉ là câu chuyện thôi nha, không phải của tôi đâu.
Cô tò mò, biết anh mở lòng với cô muốn kể cô nghe về mình, nhưng còn ngại.
Diệt Thiên:"Chuyện kể về một chàng trai, trước đây từng là người.
Senren:"Trước đây từng là người? vậy anh ta bây giờ là gì?
Diệt Thiên:"Đừng có xen ngang chứ, anh sống một cuộc sống bình thường, mỗi ngày ăn ngủ chơi game ăn ngủ chơi game, cho đến khi một hôm nọ, khi vừa mua điện thoại và bước ra tiệm điện thoại, anh bị một bức tường màu xám xuyên qua.
Senren:"Rồi sao nữa?
Mới nghe bức tường màu xám, là cô biết anh đang kể về mình rồi.
Diệt Thiên:"Anh đến một thế giới khác, nơi thời trung cổ nơi mà con người còn chiến tranh dị giáo, ở một thế giới hiện đại được đưa về thời trung cổ anh phải sống sao đây?
Senren:"Chắc vất vả lắm nhỉ?
Diệt Thiên:"Cũng có chút, một hôm trên bầu trời xuất hiện một cung điện, ánh sáng huyền bí ban cho anh năng lực dung hợp mọi loại gien, từ đó anh đã thay đổi.
Senren:"Thay đổi ra sao?
Diệt Thiên:"Thì hết ăn lại nằm, hết nằm lại ăn chết queo, hết.
Senren:...
Senren:"Anh giỡn tôi đó hả? chết gì lãng xẹt vậy?
Diệt Thiên:"Khụ giỡn chút, để tôi kể câu chuyện khác.
Senren:"Vậy cũng được.
Diệt Thiên:"Truyện kể về một cô gái.
Senren:"Một cô gái? là ai?
Diệt Thiên:"Tên à? để nghĩ coi, kiêu si đa đi.
Senren:"Si đa? tên gì lạ vậy.
Diệt Thiên:"Ý kiến ý cò hoài, vậy mượn tên cô dùng he, Senren là tên cổ.
Senren:"Ai cho anh quyền dùng tên tôi tùy tiện như vậy chứ.
Diệt Thiên:"Phản đối vô hiệu.
Senren:"[Hờn dỗi] Anh...!hứ.
Diệt Thiên:"Cô sống trong một thị trấn nhỏ, năm nay cô mười 18, cô quyết định ra đi tìm người yêu, là người cô thầm mến lúc nhỏ, cũng là ân nhân đã cưu mang cô lúc vừa mất người thân, bỗng một hôm anh đi mất không một lời từ biệt, ra đi tìm người