Diệt Thiên:"(Phải rồi ha, không lạ mấy, ba đứa rồi, đứa thứ tư cũng chả lạ, sao toàn ham sắc mình không vậy?), Anh có một yêu cầu, mình chơi Cosphay nhé?
Anh mở mắt giơ tay phát biểu.
Liyani:"Chàng trai nựng má! vừa rồi anh biết vẫn giả đò đúng không?
Diệt Thiên:"Không, anh bị em hôn tỉnh, em là nữ kỵ sĩ tới giải cứu hoàng tử sao?
Liyani:!
Còn giả đò?
Cô càng tức hơn, trở về ngủ, hứ! anh thích tự đi mà làm một mình, cô không chiều theo đấy, làm gì nhau? anh càng muốn cô càng không cho đấy! cosphay? dẹp đi nhé! hứ!
Diệt Thiên:"May quá, thôi ngủ cho lành.
Anh lăn ra ngủ.
Liyani:???!!!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
What???!!! đã không thèm xin lỗi, còn không dỗ dành cô, cái ngủ rồi? may quá là ý gì? cô đáng sợ vậy sao? cô giận thật rồi đấy nhé!
Cô thay trang phục kỵ sĩ lúc đó, dùng ma thuật xé nát quần áo của anh nhào tới, tinh thần kỵ sĩ là thích cưỡi!!!
"Nếu là cô gái bình thường chắc giờ khóc sướt mướt giận lẫy bỏ đi quá, nếu cô bỏ đi tìm chị lẫy anh các kiểu, làm tới mức không muốn kết hôn nữa, chia tay từ đó, chắc toang quá! mới gặp nhau có vài lần, và ở chung chưa tới 2 ngày thôi đấy, [anh toàn né cô] tình cảm chưa sâu, còn làm vậy! sợ chia tay thật đấy! cô không ngu! và cô không dám mua vé số, cô không muốn tuột mất tình yêu này, nên chỉ có thể bắt anh trút giận, làm anh khó chịu! anh không muốn cô càng muốn đấy! thật ra anh định vờ chọc tức cô, đợi cô lẫy rồi dỗ sau, mất mà được lại càng biết quý hơn mà, tình cảm thắm thiết hơn.
Diệt Thiên:"(Sao kết quả lúc nào cũng thế nhỉ, mình luôn là người bị hại, khụ, đùa thôi, mấy ẻm sao sao ấy, mình viết kịch bản không bao giờ đúng!), Yamate Kudasai~ [xin hãy dừng lại đi], em muốn gì hả? đừng như vậy, em đang làm anh sợ đó~
Anh tỏ ra sợ hãi có phần dễ thương, cô dính thích rồi! Liyani lấy ra cây roi quật khong khí hăm dọa:
"Ngoan ngoãn nghe lời, không thì! hừ, hừ!
Diệt Thiên:"(Ê không giỡn nha), Vâng~!
Liyani:"Biết sợ rồi hả? để nữ kỵ sĩ hành hạ một đêm, ta sẽ tha cho không thì!
Diệt Thiên:"Vâng, vâng, quất anh một cái là thấy cảnh đó nhé.
Liyani:!
Trên điện thần.
Hai cô phì cười.
Hôm sau.
Nghi thức đúng giờ tiến hành, như thường lệ Senren dẫn nhóm Mie tới.
Nyaruko:"Ôi dá~! không ngoài dự đoán~!
Kuuko:"Chẳng lạ, nhỉ?
Malfina:"Phải rồi ha.
Mie:"Chúc mừng nhé, Liyani.
Senren:"Chúc mừng, Liyani.
Các cô:"Chúc mừng cô, Liyani!
Liyani:"Cảm ơn mọi người đã đến và tham dự, mình vui lắm.
Nghi thức kết thúc.
Nữ hoàng:"Ta giao con bé lại cho cậu đấy, chăm sóc nó thật tốt giúp ta nhé?
Diệt Thiên:"Vâng, hên xui ạ!
Nữ hoàng:!
Diệt Thiên:"Ui za, tất nhiên rồi! thưa chị vợ.
Liyani nhéo anh.
Nữ hoàng:"Ta tin tưởng ở cậu, à đây là quà cưới ta chuẩn bị cho hai người, hãy nhận nó nhé.
Có người mang cái rương bự tới, bên trong đặt một viên đá phát ra cực quang.
Diệt Thiên:"Ủa? cục gì ngộ ngộ vậy ta?
Liyani:"Nó quá quý giá em không thể nhận, Nee-san!
Diệt Thiên:"Cảm ơn chị vợ nhé, em sẽ mang về đi treo trước cửa cho đẹp, ủa mà nó là gì nhỉ?
Nữ hoàng:!
Liyani:!
Liyani:"Vậy em sẽ nhận nó, cảm ơn Nee-san.
Diệt Thiên:"Nhận không thì kì quá, em cũng tặng chị vợ