Bên trong phòng làm việc, chuyện của tôi và Hoàng Hương cũng không tiếp tục.
Bởi vì sau đó là chuyện giữa cô ta với chồng của cô ta, không liên quan gì đến tôi.
Cô ta là một người phụ nữ rất giỏi giang và cũng rất thông minh, cô ta có thể tự mình giải quyết việc này.
Khi mọi người tan làm, tôi mới cùng Hoàng Hương rời khỏi văn phòng của cô ta.
“Đi uống chút với tôi không?”
“Tôi sợ tối nay uống xong với cô rồi thì ngày mai tôi phải giặt ga giường.”
Hoàng Hương rõ ràng hiểu ý tôi, cũng chỉ những phụ nữ từng trải qua chuyện đó mới hiểu được.
Cô ta trợn mắt nhìn tôi, sau đó p lái xe đưa tôi trở về chỗ ở của Lưu Thông.
Trước cổng khu chung cư, tôi ra hiệu cho cô ta dừng xe lại, sau đó đi vào cửa hàng tiện lợi 24 giờ mua hai gói thuốc lá, đưa một gói Huyên Hách Môn vào trong xe của cô ta.
“Ít hút thuốc lại.”
Cô ta nhận lấy rồi cảm ơn.
Có lẽ là cảm ơn gói thuốc, hoặc có lẽ là cảm ơn tôi đã quan tâm đến cô ta, hoặc là cảm ơn tôi vì đã ở bên cạnh nghe cô ta lải nhải một lúc lâu, đương nhiên cũng có thể là cảm ơn tôi khi không nhân cơ hội tâm trạng cô ta hoảng loạn mà muốn cơ thể của cô ta.
Trở lại chỗ cũ, Lưu Thông vừa mới tắm xong.
Sau khi trò chuyện được vài câu, chúng tôi quay trở lại phòng ngủ của mình.
Ngày hôm sau tỉnh lại, đã hơn 11 giờ trưa.
Rất thoải mái, ngủ đến khi tự tỉnh lại mới thôi, những ngày tháng vô cùng khó chịu trước đây giờ đã trở thành một thứ xa xỉ.
Buổi trưa tôi không ra ngoài, ở nhà ngồi uống một chút bia với Lưu Thông, anh ta bảo tôi nếm thử tay nghề của anh ta.
Tôi thầm nghĩ, anh ta dám để tôi nếm thử tay nghề của anh ta thì chắc hẳn là có chút thực lực.
Sau đó tôi thiếu chút nữa bị anh ta đầu độc mà chết, cuối cùng tôi vẫn phải gọi đồ ăn bên ngoài mới giải quyết được bữa trưa.
Buổi chiều, Lưu Thông ra ngoài, tôi ngồi ở chỗ của mình đọc sách, học bài với chiếc quạt thổi vù vù bên cạnh.
Là một người thất bại nhưng có lòng cầu tiến, điều đó thật không dễ dàng gì đối với tôi.
Buổi tối sau khi ra ngoài một mình ăn một tô mì, sau đó tôi đi đến phòng tắm Đế Vương để tiêu hóa thức ăn.
Mọi người đều ở đây, Lưu Thông cũng ở đây, cảm thấy vô cùng nhàm chán nên mọi người bắt đầu chơi đánh bài.
Sau đó có quá nhiều người rãnh rỗi đến, vì vậy lại xếp thành một bàn mạt chược.
Tám, chín giờ không có khách, mãi đến mười giờ rưỡi mới có một người phụ nữ đến.
Không thể không nói, Khỉ gầy vẫn là có danh tiếng, người phụ nữ đó là khách hàng cũ của cô ta, cô ta đến đó đón.
Sau đó chúng tôi tiếp tục đánh bài, bên kia thì đánh mạt chược, dù sao thì thời gian rảnh rỗi cũng rất nhiều.
Trong quá trình chơi bài, sáu người được chọn lần lượt, sau đó chỉ còn lại bốn người, tôi là một trong số họ.
Ván bài hủy bỏ, mạt chược cũng vô nghĩa, thế là trong thời gian giải lao, họ chờ khách của họ đến.
Đúng mười hai giờ, có một vị khách đến, nhìn cô ta không tệ, trông như một cô gái hai mươi ba, hai mươi bốn tuổi, dáng người cũng ổn, giống như một yêu tinh trong bức tranh, trang điểm đậm ướt át, mang theo một mùi hương của gia vị.
Tôi không quá thích cô ta, cho nên tôi lui ra sau vài bước.
Sau đó bởi vì tôi không tiếng động mà lùi về sau, thu hút sự chú ý của cô ta.
“Anh không muốn cùng tôi? Vậy được, tôi chọn anh, đi với tôi.”
Tôi bỗng nhiên nhớ đến một câu nói đột nhiên nói khi đi học: Nên tới thì tới, có chạy cũng không trốn tránh được!
Có giấu cũng vô ích.
Dưới sự dẫn dắt của tôi, cô ta bước vào phòng massage với tôi.
Vừa bước vào, chưa kịp đóng cửa, cô ta đã đá giày đi.
“Cởi đồ cho tôi.”
Đóng cửa lại, sau đó tôi đưa hai tay ra.
Tuy nhiên, khi tay tôi vừa chạm vào chiếc áo thun rộng nửa vai và chiếc áo lót căng nhỏ của cô ta thì giọng cô ta lại vang lên.
“Đừng dùng tay, dùng miệng đi.”
Tôi bắt đầu cảm thấy vị thượng đế này có vẻ rất khó chịu, nhưng vẫn như ý muốn của cô ta, dùng miệng giúp cô ta vén chiếc áo phông lên, sau đó lần mò xung quanh, cuối cùng cũng cởi ra khỏi đầu của cô ta, để lộ ra chiếc áo lót ren sexy màu đen.
Chiếc áo ngực như ẩn như hiện, lộ ra ngọn đồi màu trắng động lòng người, rất có lực mà đánh vào thị giác.
Ngay lập tức, tôi lại ngồi xổm xuống và dùng miệng giúp cô ta cởi chiếc váy ngắn cũn ra.
Chiếc váy ngắn trên người cô ta không có khóa kéo, chỉ có ba chiếc cúc dọc trước đáy quần.
Vì vậy, tôi chỉ có thể đưa miệng của tôi lên trên chỗ đáy quần của cô ta.
Cúc rất khó mở, hiển nhiên là miệng của tôi không đủ khéo léo để mở nó, nên hơi khó khăn.
Trong khi tôi đang phân vân không biết có nên giật hết cúc váy của cô ta không, thì đột