Trong phòng, chị Cầm cười phá lên, cười đến mức cả người run lên, đẹp vô cùng.
"Cậu nói dối, sét đánh xuống rồi kìa!"
"Nếu thật sự bị sét đánh, tôi chỉ có thể nói ông trời không có mắt, không hiểu được vẻ đẹp và sự quyến rũ chị Cầm, cũng có thể là quan niệm về cái đẹp của ông trời quá khác so với chúng ta.
Ở trong mắt tôi, chị đẹp hơn những cả những nữ diễn viên trên tivi, nếu chị diễn một bộ phim truyền hình thôi, không cần biết nội dung phim ra sao, những diễn viên khác như thế nào, chị chỉ cần đứng một chỗ thôi, thì mọi người đều sẽ chỉ nhìn chị, chị chắc chắn sẽ nổi lên rất nhanh!"
Được tôi tâng bốc như vậy cô ta cười càng lớn tiếng hơn.
Lúc sau, bàn tay trắng noãn, thon nhỏ của cô ta nhẹ nhàng vuốt ve của đôi đùi, còn thỉnh thoảng đốt lửa, sau cùng bẽn lẽn hỏi: "Tôi thực sự đẹp như vậy sao? Có thể làm cậu say mê như điếu đổ hả?"
Tôi gật đầu chắc nịt, tôi không cần phải trả lời bởi vì lúc này hành động so với lời nói càng có sức thuyết phục!
Chị Cầm gật đầu, "Được thôi, tôi cho cậu một cơ hội, cậu nằm xuống đi."
Chuyện này tới đột ngột như vậy, khiến người ta quá bất ngờ à, đúng vậy, bất ngờ đến nỗi tôi không kịp chuẩn bị gì hết.
Tôi nhanh chóng nằm lên sô pha, chờ đợi chị Cầm cởi giầy leo lên sô pha, sau đó cô ta từ từ kéo chiếc váy đen dài lên, bày ra thứ xinh đẹp bên trong trước mắt tôi.
Đôi chân vừa dài vừa trắng, làn da non mềm, chỉ nhìn thôi cũng đủ biết xúc cảm nhất định rất tuyệt.
Chỉ tiếc là ở bụng có một vết sẹo dài khoảng hai mươi cm giống như một con rết vậy, vết khâu hai bên nhìn rất rõ, khiến tôi thấy tiếc nuối, bực mình.
"Có sợ không?"
"Có gì đáng sợ đâu, vết sẹo này là do ông trời ghen ghét chị Cầm quá hoàn mỹ, nhưng lại không đành lòng hủy chị đi, cho nên để lại ở bắp chân của chị.
Đây là một loại vinh dự, chứng minh chị Cầm đẹp đến dường nào!"
Thật ra tôi cũng muốn nói vết sẹo quá làm mất hứng, nhưng sắp nói ra thì đều biến thành những lời dễ nghe.
Chị Cầm chu chu môi vui vẻ nói: "Cậu có tài ăn nói lắm đó, chị Cầm nên thưởng cho cậu bao nhiêu.
Tôi rất thích lời này của cậu, nói thêm vài câu dễ nghe chị lại thưởng thêm cho cậu!"
"Không cần tiền đâu, lời tôi nói là thật, nhắc đến tiền thì còn ý nghĩa gì nữa đâu."
Chị Cầm còn muốn nói gì đó, nhưng tôi không chú tâm nghe, dù sao cũng là khen tôi biết ăn nói, bây giờ tôi mới để ý, cô ta vậy mà không có mặc nội y ra ngoài.
Hơn nữa, chung quanh chỗ đó vậy mà không có cọng lông nào, giống hệt cằm của tôi mới cạo xong mối buổi sáng vậy, sạch sẽ, bóng loáng, nhìn qua giống hệt tự nhiên vậy.
Vậy lát nữa, liếm chắc sẽ tuyệt lắm? Thật là quá đã mà!
"Lại đây à, nếu đã thích chị như vậy, chị cho cậu nếm thử."
Cô ta trực tiếp như vậy làm tôi thấy hơi xấu hổ.
Sau đó, cô ta kéo cả chiếc váy lên, kề chỗ đó sát mặt tôi.
"Chị Cầm, như vậy không tốt lắm à.
.
.
.
.
."
Tôi thẹn thùng nói, cô ta nhớ ra gì đó, hưng phấn lên: "Có gì không tốt chứ, nào há miệng ra, để tôi tiểu vào."
… Như vậy thật con mẹ nó hỏng rồi, mà so với mộng tưởng của tôi hoàn toàn là hai loại khác nhau, đây không phải là điều tôi chờ đợi!
Lúc cô ta sắp tiểu ra, tôi ‘oạch ’ một cái chui ra.
Sau đó, tôi nghe tiếng ‘ xèo xèo ’, nhưng rất nhanh cô ta đã dừng lại.
"Cậu có ý gì hả."
Chị Cầm lạnh lùng nói, cô ta quay sang ...!Nhìn tôi, ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống tôi vậy.
Tôi nhẹ nhàng vuốt ve cặp mông đẫy đà, sau đó dựa vào vai cô ta, liếm láp vành tai nhỏ đáng yêu kia.
"Chị Cầm, cơ thể chị vừa mềm vừa quyến rũ, tôi nhịn không được muốn đi vào ấm áp một chút."
"Ha ha, ha ha!"
Chị Cầm cười, cười một cách kì lạ.
Một lúc lâu sau, cô ta nhìn tôi, dịu dàng nói: "Cậu xứng sao, dám sao?"
Xứng hay không xứng phải thử mới biết được, giống như là ngựa phối với lừa vậy.
Nhưng dám hay không là ý gì?
Không chờ tôi hỏi, chị Cầm đã rời khỏi sô pha, mang giày vào lại, đẩy rượu trên bàn xuống đất, rồi ngồi lên.
"Xem ra cậu thật sự là người mới à, ngay cả tôi là người phụ nữ của ai cũng không biết, vậy mà còn muốn ngủ với tôi?"
Nói thật, tôi còn thật sự không biết