Trên đường đi, Đội trưởng Lưu giải thích cho chúng tôi nhiều địa điểm tham quan ở Côn Minh, nhưng vì chuyện Đảng chặt tay, tôi và Cố Diệu Hà không có hứng thú tiếp tục chơi nữa, mặc dù Đảng chặt tay đã bị bắt.
Sau đó, anh ta lại giới thiệu cho chúng tôi nhiều địa điểm lịch sử không thể bỏ qua ở Vân Nam, bao gồm Thành cổ Đại Lý ở Đại Lý, hồ Thương Sơn Nhĩ Hải, và ba ngọn tháp của chùa Sùng Thánh cùng nhiều di tích lịch sử nổi tiếng khác.
Cỡ ba tiếng sau, đội trưởng Lưu đưa chúng tôi tới thẳng thành phố cổ Đại Lý, rồi anh ta rời đi.
“Để cảnh sát hộ tống anh tới Đại Lý, anh có thể diện quá chừng nhỉ?”
Cố Diệu Hà trêu chọc, tôi sờ chiếc mũi xinh đẹp của cô ta: “Người ta đang hộ tống em, một phụ nữ xinh đẹp.”
Sau trò đùa, chúng tôi nắm tay nhau đi thăm thành cổ Đại Lý.
Nhưng hơi thất vọng, thành phố cổ dù tốt nhưng giờ đây đã trở thành thiên đường của giới kinh doanh, khách du lịch còn nhiều hơn ruồi.
Sau khi tham quan Học viện Khảo thí Đại Lý Phủ và Học viện Tây Vân, chúng tôi ăn một số món ăn nhẹ địa phương, sau đó bắt taxi đến Hồ Nhĩ Hải.
Hồ Nhĩ Hải tất nhiên không phải là biển, tên tuy là biển, nhưng lại là hồ nước ngọt lớn thứ hai của Vân Nam, nghe nói vì người tộc Bạch khao khát biển nên đã được gọi là hồ Nhĩ Hải.
“Thật ra thì là có một truyền thuyết về hồ Nhĩ Hải …”
Hướng dẫn viên du lịch cá nhân tại Khu thắng cảnh Hồ Nhĩ Hải giới thiệu với chúng tôi.
Theo truyền thuyết thời xa xưa, con gái của một vị hoàng đế vừa lấy chồng, sau đó chồng đi chinh chiến, hơn mười năm không thấy về, sau đó những người lính trở về nói rằng anh ấy đã chết, thế là công chúa buồn bã bắt đầu khóc ngày khóc đêm, cuối cùng nước mắt chảy thành sông, biến thành hồ Nhĩ Hải như hiện nay.
Công chúa bởi vì đau lòng quá độ mà tích tụ thành bệnh, bấy giờ đã không còn sống lâu nữa.
Nhưng đúng lúc này, chồng cô trở về.
Khoảnh khắc hai người ở bên nhau cũng chính là lúc chia tay, điều này khiến phò mã tuyệt vọng đến độ không muốn sống, cho nên anh ta lớn tiếng thề với trời rằng sẽ hoá núi thủ biển, hai người đời đời kiếp kiếp sẽ lấy sơn thuỷ làm bạn, từ đây liền có Thương Sơn cách đó không xa và Nhĩ Hải nơi đây.
“Ngày nay, mỗi khi ngư dân nhìn thấy hai đám mây quấn lấy nhau ở trên Thương Sơn khi đang đánh cá, họ sẽ vội vàng đóng lưới về nhà, bởi đây là cuộc gặp gỡ của công chúa và phò mã, họ lo lắng cả hai sẽ khóc vì vui mừng và vì cuộc gặp gỡ ngắn ngủi của họ, như này sẽ khiến Hồ Nhĩ Hải nổi lên cơn thịnh nộ…”
Tất nhiên, đây chỉ là một huyền thoại hoa mỹ, thậm chí có thể do hướng dẫn viên cố tình bịa ra để quảng bá tốt hơn cho khu danh thắng, nhưng không thể nào biết được có thật không, mà cũng không quan trọng.
Tôi hỏi Cố Diệu Hà ở bên cạnh mình: “Em có làm Nhĩ Hải không?”
Cô ta bật cười: “Em không muốn.
Em chỉ cần bên cạnh anh thôi.
Hơn nữa, nếu như anh thật sự muốn trở thành Thương Sơn, bao nhiêu Nhĩ Hải vây quanh anh.
Ngư dân ở đây không cần câu cá nữa, nếu ngày nào anh cũng thay một đám mây quấn lấy mình thì làm sao họ chịu nổi, họ không chết đói cũng uổng mất!”
Nói đùa thôi, nhưng không thể không nói hồ Nhĩ Hải thật sự rất trong, chưa bao giờ tôi thấy một hồ nước trong như vậy, cách xa sự ô nhiễm của các thành phố công nghiệp, thiên nhiên trong lành khiến người ta cảm thấy đặc biệt êm ái đến khó thở.
Sau khi vui chơi, chúng tôi đến chùa Sùng Thánh.
Ba tòa tháp cao chót vót là công trình biểu tượng ở Đại Lý, theo hướng dẫn viên, chúng có lịch sử hàng nghìn năm.
“Hàng nghìn năm lịch sử, kiến trúc ngày nay có thể tồn tại hàng trăm năm đã là không tệ rồi…”
Một số khách du lịch nhận xét, hướng dẫn viên cười: “Đó là điều khác biệt, ngoài hình dáng đẹp đẽ của ba ngọn tháp của ngôi đền Sùng Thánh của chúng tôi, còn có một điểm hấp dẫn nhất nữa là kể từ ngày đầu tiên ra đời, nó đã gắn liền với truyền thuyết về một kho báu.”
“Ở Vân Nam của chúng tôi có hai triều đại thịnh vượng trong lịch sử, Nam Chiếu và Đại Lý, đấy là hai triều đại duy nhất trong lịch sử nước T không có lăng mộ hoàng gia nào được tìm thấy.
Theo truyền thuyết, ba ngôi tháp ở đền Sùng Thánh là cổng dẫn vào cung điện ngầm của lăng tẩm hoàng gia, cho nên người ta đã sử dụng các phương pháp đặc biệt khi xây dựng để tháp vẫn có thể cao sừng sững dù đã trải qua hàng nghìn năm…”
Sau khi hướng dẫn viên giải thích xong, chúng tôi được tham quan.
Cố Diệu Hà muốn chụp ảnh dưới tháp, nhưng hướng dẫn viên đã nhắc chúng tôi rằng chúng tôi không thể chụp ảnh dưới tháp.
“Mỗi một