Thôi Tuyết Ngưng để tôi đưa về, tôi không cho cô ta trở về công ty, tôi muốn cho cô ta tiền nhưng cô ta không muốn.
Đây chính là điểm thông minh của cô ta, từ đầu đến cuối đều không tỏ vẻ thích tiền.
Nhưng đây cũng là chỗ thông minh của tôi, biết rõ rằng cô không muốn nên tôi mới tặng, cô ta muốn tôi mới không tặng! Thôi Tuyết Ngưng kiên trì muốn về công ty, nói là cô ta muốn dựa vào năng lực của bản thân để nhận được báo cáo thực tập sau đó sẽ từ chức, việc này liên quan đến bằng tốt nghiệp của cô ta.
Tôi lại càng thêm tán thưởng cô ta, cũng nói rằng tôi rất yêu cô ta, sau đó ngày mai sẽ đến tìm cô ta.
Sau khi lái xe rời đi, tôi gọi điện thoại cho Địch Lệ Ba.
"Lệ Ba, tôi đã dùng sáu trăm triệu của chị để mua túi và mời phụ nữ ăn cơm!”
"Không sao, của tôi chính là của cậu, cứ việc tiêu, trong tấm thẻ kia còn có hai trăm bốn mươi triệu, không đủ thì cậu cứ đến tìm tôi!”
Tôi thấy tấm thẻ kia rất quen, lúc này mới nhớ ra, chị ta đã từng đưa cho tôi nhưng tôi không muốn.
Nhưng khi nghe thấy câu trả lời của chị ta, tôi vẫn cảm thấy có chút cảm động.
Không nói là thật hay giả, cho dù là giả, có mấy người dám nói câu này? Huống chi tôi tin điều đó là thật.
Ngay lập tức, tôi nhờ chị ta liên hệ với mấy người bạn cho vay nặng lãi đáng tin cậy.
Chị ta hỏi tôi định làm gì, tôi chỉ nói chị ta cứ làm theo.
Cuối cùng sau khi dặn dò vài vấn đề khác, tôi liền lái xe chạy lên cao tốc.
Trên đường cao tốc tôi gọi lại cho Lưu Thông, biết cũng không có chuyện gì lớn, chỉ nói cho tôi biết thời gian làm việc trong cửa hàng đã thay đổi, từ chín giờ tối đến hai giờ sáng.
Buổi chiều sau khi trở lại chỗ của Vũ Bích Phượng, đã là hơn bốn giờ.
"Phượng Phượng, ra nhận xe!”
"Không, cho anh đó."
...!Người đàn bà phá của này thật sự hào phóng, nhưng tôi cũng không thể lái Lamborghini đi massage cho người ta.
Nhưng cô ta thực sự không rảnh, nhớ tới việc ngày mai vẫn cần dùng đến, vậy nên tôi trực tiếp lái xe đến chỗ ở của Trương Ngọc Dung, làm bạn với chiếc Hummer cô đơn của tôi.
Ngủ trên giường với Trương Ngọc Dung, sau khi cho cô ta rối loạn một hồi, tôi ném chìa khóa xe lên giường, sau đó ra ngoài ăn đồ ăn liền đi đến phòng tắm Đế Vương.
Mặc dù vẫn chưa tới giờ làm việc, nhưng dù sao cũng rảnh rỗi không có chuyện gì để làm nên tới sớm.
Mới bảy giờ rưỡi, bọn họ cũng không có ở đây, bao gồm của Lưu Thông.
Ngồi trong đại sảnh cũng vậy, vậy nên tôi trực tiếp đi đến gõ cửa phòng làm việc của Hoàng Hương.
"Hôm qua nghe Lưu Thông nói, cậu làm không tệ, tiếp hai người mà đều có tiền boa, cái khó hơn chính là cậu để cho người mập kia bỏ tiền ra được, rất có bản lĩnh!”
Nhìn đôi tất cao màu đen trên cặp đùi của Hoàng Hương, tôi hỏi thẳng: "Chị Hương, không phải chỉ xỏ tất từ ngày hôm qua đến hôm nay chứ?”
Hoàng Hương có chút kỳ quái: "Không, tối hôm qua sau khi về nhà tôi đã thay rồi, đây là tất mới, sao vậy?”
"Không có gì, chỉ là cảm thấy tương đối hứng thú với tất trên chân của chị mà tôi, nhìn nó rất đẹp.
Nhưng vừa rồi tôi đã nghĩ thông suốt, là do chân của chị Dung đẹp nên tất chân mới đẹp, nếu như đổi thành chân người khác, vậy sẽ không đẹp nữa!”
Hoàng Hương sững sờ, lập tức cười, sau đó tiếng cười lại càng vui vẻ, giống như chuông bạc.
Sau một lát, chị ta mới che hai gò má: "Ai u, không được không được, để cậu làm cho cười hỏng mất, quai hàm của tôi đều đã mỏi nhừ.
Chẳng trách đến ngày cả người phụ nữ mập kia cậu cũng có thể hàng phục, lúc đầu tôi còn nghi ngờ có phải cậu dùng miệng rồi không, bây giờ xem ra cậu thật sự đã dùng miệng rồi, nhưng không phải là phía dưới, mà là nói, miệng của cậu thật sự lợi hại.”
Tôi đưa lưỡi liếm môi một vòng: “Chị Hương, thứ thật sự lợi hại nhất của tôi chính là đầu lưỡi.”
Hoàng Hương lườm tôi một cái, nhưng lại không có lực sát thương gì, chị ta lập tức chạm vào con dao gọt hoa quả.
"Còn dám lộ lưỡi của cậu ra, tôi sẽ cắt đứt!”
"Như vậy không được, cắt đi rồi bỏ vào không được, bỏ vào lại cũng không dùng được!”
Hoàng Hương không nói gì nữa, vuốt lại mái tóc rối bù trước trán, sau đó đặt lại con dao dọt hoa quả xuống bàn, lấy một bao thuốc ba số ra ném cho tôi.
"Cầm đi hút đi, tôi không quen hút thuốc lá thô, người khác tặng.”
Tôi cũng không nhìn, trực tiếp nhận lấy và đặt sang một bên.
Sau đó, Hoàng Hương nói chuyện phiếm với tôi, hỏi thăm trước đó đã làm ở đâu, làm gì và thu nhập thế nào.
Những thứ này tôi đã sớm chuẩn bị tốt trước khi đến phòng tắm Đế Vương, nên trả lời rất trôi chảy, không có chút sơ hở nào.
Sau khi tán gẫu thêm một chút, tôi hỏi thẳng: “Chị Hương, tại sao chưa từng thấy ông chủ, ông không quan tâm đến chuyện ở đây sao?”
Sau đó, tôi thấy sắc mặt Hoàng Hương có vẻ không