"Huynh nói cái gì! Tối hôm qua. . .Tối hôm qua. . .Tôi hôm qua ta đã khinh thường huynh? Huynh. . .Huynh nói bậy. . .Ta. . ." Thư Khuynh Mặc nghe thấy giọng nói lạnh lùng của Hoa Tỷ Thần ở bên tai, sợ đến mức ngồi bật dậy, đôi mắt mở lớn, vô cùng khiếp sợ, không dám tin đây là sự thật, ngay cả nói cũng lắp bắp. . .Áo ngủ bằng gấm cũng theo động tác của nàng mà trượt xuống dưới, để lộ thân thể trắng noãn như tuyết, bộ ngực đầy đặn, cao ngất như núi không ngừng phập phồng, nhũ tiêm không ngừng run rẩy mà nhảy dựng lên, mặt trên còn có những dấu vết xanh tím của lần ân ái hôm qua. . .Thư Khuynh Mặc cảm thấy trước ngực ớn lạnh, vội vàng dùng tay che đi hai bầu vú đang lộ ra, nhưng chính hành động này khiến cho khe rãnh trước ngực càng sâu, nàng thấy ánh mắt Hoa Tỷ Thần nhìn thằng vào nơi đó, mặt liền đỏ ửng lên, vội vàng câm chăn quấn quanh người, giọng nói có chút khẩn trương, sắc mặt nghiêm trọng: "Đại sắc lang, huynh không được nhìn!"Vừa rồi Hoa Tỷ Thần đem cây côn thịt to lớn của hắn chen lấn vào hoa huyệt nhỏ bé của của nàng, nàng cảm nhận được hoa huyệt được một vật nóng bỏng lấp kín, tầng tầng lớp lớp hoa huyệt gắt gao bao chặt lấy cây dương vật to lớn mà nóng rẫy, cảm giác như mất hồn. . .Trong lòng hắn vô cùng kinh ngạc, ánh mắt nhìn về hướng quyển sách kia, quả nhiên ánh mắt run lên như cánh bướm đang bay, Lúc Hoa Tỷ Thần tỉnh dậy, cũng biết nàng sắp dậy bèn rút cây gậy thịt đang gây rối trong hoa huyệt của nàng ra, trong đầu không ngừng nghĩ biện pháp, tự an ủi bản thân chuyện này chỉ là chuyện nhỏ, hoặc là không làm, hoặc đã làm thì phải làm đến cùng, vật dưới khố kia cũng vì thế mà án binh bất động, nhưng trước tiên cứ đánh đòn phủ đầu, giả vờ không biết, bày ra dáng vẻ vô tội chất vấn Thư Khuynh Mặc, còn muốn nàng phải chịu trách nhiệm. . .Bị Thư Khuynh Mặc nói là đồ đại sắc lang, Hoa Tỷ Thần cảm thấy cái danh xưng này thật khó nghe, ánh mắt liếc sang một bên, lắp bắp nói: "Cô nương. . .Tối hôm qua không biết cô nương đã cho tại hạ uống thứ bột trắng gì, sau đó cô nương còn mượn cớ dựa vào lồng ngực của ta, có nói gì cũng nhất định dính chặt lấy ta, cô nương. . .Cô nương còn sờ nắn ngực ta, ta vừa mở miệng đã nói ta ồn ào, sau đó kêu nóng rồi cởi hết quần áo ra, sau khi cởi áo ngoài thì liền mạnh mẽ cởi bỏ áo lót bên trong. . .Ta, ta muốn ngăn cản hành vi hoang đường đó, nhưng không biết phải làm thế nào, cả người ta cũng trở nên vô lực, trong cơ thể dường như có một luồng nhiệt truyền đến, cảm thấy vô cùng bất an. . ."Hoa Tỷ Thần lại làm bộ như không biết đến sự tồn tại của cuốn sách, trên mặt không có chút biểu cảm nào, miệng nói ra những lời thật giả lẫn lộn, tối hôm qua nàng đã cào vào lưng hắn: "Tôi căn bản không ngăn được cô nương, chỉ có thể trơ mắt nhìn cô nương áp sát vào người, sau đó bàn tay liền sờ xuống khố của tôi. . .Muốn làm gì thì làm. . .Lúc đó trong đầu ta chỉ là một mảnh hỗn độn, không nhớ được. . .Đại sắc lang, cô nương. . .Cô nương mới bị gọi là. . .Nữ sắc lang. . . Cô nương xem, trên lưng tôi toàn là vết xước do cô nương cào. . ."Nói xong liền xoay lưng để lộ ra vết thương bị cào cho Thư Khuynh Mặc xem, hai tai Hoa Tỷ Thần đỏ bừng lên vì xấu hổ, từ nhỏ hắn đã đọc không ít sách, nhưng hiện tại lại bị ví như một tên háo sắc, chuyên đi dụ dỗ con gái nhà lành, như vậy có khác gì việc so sánh những kiến thức hắn học được không khác gì với một con con chó chứ. . ."Cái gì mà nữ sắc lang. . .Tôi không phải. . .Thứ bột màu trắng. . .A, người bán hàng đó đã lừa gạt ta, lòng dạ thật hiểm độc, thứ đó còn không phải là mê dược sao. . ." Thư Khuynh Mặc sợ hãi nói. vội vàng lấy tay che miệng lại, thật ra khi nhìn thấy vệt máu trên lưng Hoa Tỷ Thần nàng mới tin những gì hắn nói, tên thư sinh ngốc này tuy rằng có chút cổ hủ cùng chút kỳ quái, nhưng từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ nói dối.Hơn nữa, nàng cũng nhớ mang máng, lúc bản thân sắp ngã xuống, cả người đều khô nóng, trong lúc đầu óc còn đang mơ mơ màng màng, bản thân đã tự cởi quần áo ra, không những vậy còn muốn sờ vào cơ bụng, đặc biệt muốn cọ sát vào cây gậy thịt của tên thư sinh ngốc nghếch này. . .Hoa Tỷ Thần nghe thấy vậy liền bật người dậy, giở vờ như đã hiểu ra tất cả mọi chuyện, hắn ngạc nhiên nói: "Từ từ, chẳng lẽ tối hôm qua cô nương không tự điều khiển được hành động của mình. . .Sau đó rơi vào trạng thái