"Được lắm, em nói học cái gì hả... Thật ra là muốn chị đọc loại sách này chứ gì! Tên xấu xa, trong đầu em... Hừ, chị phải về nhà!" Thư Khuynh Mặc nhìn cái người đang cười thầm, vẻ mặt không có ý tốt kia, thẹn quá hóa giận, cô biết mình lại bị mắc bẫy của Hoa Tỉ Thần. cùng nhau học tập cái con khỉ, trong đầu toàn những suy nghĩ bậy bạ hòng lừa gạt cô làm chuyện đó... Cô không thèm, làm chuyện kia đau chết đi được.Bàn chân nhỏ bé vốn dĩ ẩn trong lớp váy liền duỗi ra, tỏ vẻ muốn xuống giường. Cô cũng không quan tâm chân mình không đi dép, nền nhà có thảm dày nên có thể đi chân đất."Không được, sao chị nói mà không giữ lời? Hôm qua hứa cùng nhau học rồi, biết là biết, không biết là không biết, nếu biết cũng..." Sao Hoa Tỉ Thần có thể để cô chạy đi được. Anh duỗi cánh tay dài ra, tóm lấy bàn chân nhỏ nhắn xinh xắn của bạn gái: "Sách gì mà chẳng là sách, đều là văn học cổ cả. Huống hồ em cũng không biết ý nghĩa của mấy câu trong đó thật, nên muốn hỏi chị Mặc. Chẳng lẽ không hiểu cũng phải vờ là mình hiểu? Như vậy không tốt đâu! Còn nữa, chị Mặc, đây có phải là bàn chân búp sen mà trong sách thường nói không, thật nhỏ..."Rốt cuộc vẫn thật sự cúi đầu cẩn thận nhìn ngắm đôi chân trắng như ngọc đang ở trong bàn tay lớn, lung linh xinh xắn, thật sự có thể cầm gọn trong lòng bàn tay, những ngón chân màu hồng nhỏ bé mềm mại hơi co lại, rụt về phía lòng bàn chân, vô cùng đáng yêu, móng chân khỏe mạnh hồng như hoa đào, đơn thuần duyên dáng, còn có lưỡi liềm màu trắng nhạt dưới góc móng, chân nhỏ để lên bàn tay của anh ấy, giống như một nụ sen hồng khao khát nở ra, cả bàn chân trắng trẻo óng ánh như ngọc, ngón chân màu hồng thanh thú nhỏ nhắn, đây không phải chính là một nụ hoa trắng trẻo óng ánh, đầu hoa màu hồng hé mở của một đóa kim liên vũ hoa sao?Hai chân Thư Khuynh Mặc trời sinh đã nhỏ, đến cả giày cũng không dễ mua được, từ trước đến nay cô luôn sợ bị người khác lấy chuyện này làm trò cười, hôm nay còn bị Hoa Tỉ Thần trêu ghẹo thế này, liền vội vàng muốn rụt chân nhỏ lại, hổn hển mắng: “Đồ háo sắc, buông chị ra, em còn thế này chị giận đấy!”Cô muốn rụt chân lại, Hoa Tỉ Thần bên này khăng khăng không buông, còn cố ý đùa dai nhấc tay lên, dường như muốn tỉ mỉ xem xét, tình hình hiện giờ là thế này một người vùng vẫy, một người nhấc tay, vạt váy lớn màu đỏ như lửa của Thư Khuynh Mặc đáng thương tốc lên, từng tầng từng tầng vén lên, cuộn thành vòng ở mông và eo, làm lộ ra đôi chân dài trắng nõn lay động mắt người, còn có… cả chiếc quần lót nhỏ màu hồng đó…Thư Khuynh Mặc lần này thật sự xấu hổ đỏ cả mặt, cũng không quan tâm chân nhỏ bị giữ lấy, vội vã vươn tay kéo váy che nửa thân dưới lộ ra, ai ngờ được ngón tay mảnh khảnh vừa rờ được mép váy đỏ, đôi chân nhỏ bị bàn tay lớn giữ chặt lấy đột nhiên được thả lỏng. Ngẩn người một lúc, chiếc quần lót nhỏ màu hồng đã bị Hoa Tỉ Thần nhanh tay lẹ mắt kéo xuống, cô chỉ kịp thét lên một tiếng, vô thức khép chặt hai chân lại, cái này không chỉ là nửa thân dưới bị lộ ra, mà là nửa thân dưới mất luôn.Người nào đó bên này không hề cho là đúng, hùng hồn lý lẽ giải thích: “Đúng rồi, hôm qua không phải nói đau ở đây sao? Em muốn xem đỡ hơn chút nào chưa, nếu chưa ổn, thuốc tối qua em mua có thể dùng