"Ngươi không biết xấu hổ. . .không có liêm sỉ. . ." Thư Khuynh Mặc hung hăng trừng mắt nhìn người nam nhân trước mặt một cái, lại không biết dáng vẻ hiện tại của nàng ở trong mắt nam nhân chính là sự xấu hổ cùng e thẹn, đôi mắt đó chính là đang muốn thu hút sự chú ý của người khác giới, khiến hắn như mất hồn.Trong lúc nam nhân đang mạnh mẽ chuyển động, bàn tay to của hắn nhẹ nhàng gạt đi những giọt mồ hôi lấm tấm trên trán nàng, đầu lưỡi linh hoạt liếm xung quanh vành tai mẫn cảm, không chỉ thế mà cái lưỡi ẩm ướt đó còn duy chuyển khắp cơ thể trắng nõn của nàng, cơ thể mềm mại dưới thân hắn không ngừng run rẩy bởi những động tác đó."Cầu xin tha thứ đi? Tiểu yêu tinh như nàng lại dám lớn tiếng mắng người khác. . .Ta sẽ cho nàng nếm thử sự lợi hại của ta. . .A, không biết cây côn thịt tầm thường của ta có thể khiến cho tiểu huyệt của nàng thỏa mãn hay không!" Bàn tay thô ráp của Hoa Tỷ Thần di chuyển từ eo xuống phía dưới, sau đó nhẹ nhàng xoa nắn, vuốt ve bờ mông của nàng.Vỗ như vậy sẽ khiến cho nơi mềm mại dưới thân thể càng dính sát hơn vào cự vật to lớn của nam nhân, Hoa Tỷ Thần đột nhiên gia tăng tốc độ, va chạm càng lúc càng mạnh khiến hô hấp của nữ nhân trong nhất thời như ngừng lại.Dương vật ở trong hoa huyệt càng lúc càng trướng lớn, càng ngày càng đâm sâu vào trong, nàng cảm nhận được phần bụng dưới dường như bị đâm đến phồng lớn, hơn nữa nộn thịt bên trong hoa huyệt bị lực va chạm mạnh và nhanh cọ xát khiến cho nàng thấy đau rát, dâm thủy một lần nữa bị đưa trở lại bên trong rồi theo lực tấn công của côn thịt mà di chuyển đến nơi sâu nhất, nước văng khắp nơi, hạ thân hai người ướt sũng và dính nhớp, nàng chỉ còn biết nói lời cầu xin: "Ta. . .Xin ngươi tha thứ. . .Ưm. . .Ta không chịu nổi nữa rồi, cầu xin ngươi buông tha cho ta. . .A. . .Không. . ."Thư Khuynh Mặc cảm thấy được khoái cảm dài vô tận đang dần chiếm lấy tâm trí nàng, thần trí hỗn loạn, càng lúc không thể ngăn cản được cảm giác khiến người ta mất hồn kia, nàng thẹn thùng không biết phải đối mặt thế nào, chỉ còn cách quay đầu đi, cố gắng không nghĩ đến những lời nói thô tục hắn thì thầm bên tai, chỉ biết nức nở cầu xin tha thứ.Hương vị nơi tư mật khiến cho hắn có cảm nhận được sự sung sướng đến tột đỉnh, phòng tuyến cuối cùng cũng bị phá vỡ. Nàng chỉ cảm thấy bản thân đau nhức như bị xé ra, côn thịt to lớn mà xấu xí kia giống như liên kết với từng tấc da thịt trên cơ thể nàng, dường như đã được gắn chặt vào cơ thể nữ nhân, nàng có thể cảm nhận rõ ràng được cự vật mỗi lần nó rút ra hoặc tiến sâu vào.Khóe môi Hoa Tỷ Thân nhếch lên: "Thật tình mong được tha thứ. . .chứ? Trong lòng tiểu yêu tinh chắc chắn không can tâm đâu! Vậy nàng nói. . .Tiểu đệ của ta có phải khiến cho cái tiểu huyệt của nàng vô cùng sung sướng hay không. . .Ưm. . ."Thắt lưng hắn di chuyển lên xuống, đâm thật sâu vào bên trong, động tác càng ngày càng khẩn trương, khiến cho người nằm dưới thân không có thời gian kịp phản ứng. Hạ thân to lớn, nóng bỏng cùng xấu xí kia ngạo nghễ đâm sâu vào nơi tư mật, dâm thủy không ngừng chảy ra, khiến cho nàng mê loạn."Ưm. . .To quá. . .Ưm. . .A. . .Nhẹ một chút. . ." Thư Khuynh Mặc thật sự không nghĩ rằng sẽ có thể cùng Hoa Tỷ Thần nói những lời tục tĩu, tuy rằng nàng cầu xin sự tha thứ, nhưng là một nữ nhân hơn nữa