"Cảm tạ tấm lòng rộng lượng của vương gia. Không liên lụy đến phụ mẫu thì tiểu nữ đã vô cùng cảm kích, cho dù bị vương gia đánh, phạt hay là giết, róc thịt thì tiểu nữ cũng cam tâm tình nguyện chịu phạt..."Thư Khuynh Mặc chỉ nghe lọt câu nói "Bổn vương không phải là người giận chó đánh mèo, chuyện của ta và ngươi thì ta và ngươi giải quyết là được", nàng hớn hở ra mặt. Nhưng nàng lại không để ý đến việc vương gia nói về đống "Việc ác" mà nàng liên tục phạm phải. Đã không liên lụy đến phụ thân, ngược lại trái tim nàng cũng thả lỏng xuống...Vì muốn biểu lộ rõ quyết tâm, nàng vẫn thẳng thắn nhắm hai mắt lại, dáng vẻ kiên cường dù cho vương gia muốn chém giết muốn róc thịt, muốn làm gì cũng được. Nàng cố giả vờ bình tĩnh, nhưng lại không biết khi mình nói những câu kia thì lông mi dài kia lại khẽ rung động, nó đã để lộ sự sợ hãi trong lòng của nàng...Cũng không biết lúc này gương mặt nàng xinh đẹp đến mức khiến người ta choáng váng, khuôn mặt ửng đỏ khiến cho nét đẹp ẩn giấu đều lộ ra. Dưới ánh nến, quần áo ẩm ướt mỏng manh lại làm nổi bật đường cong tinh tế tuyệt mỹ như ẩn như hiện. Còn có hai tiểu hoa lôi, vì nàng khẽ động tình mà lộ ra ngoài. Hơi thở phập phồng mà lại run rẩy, lại giống như quả nhỏ đang chờ hài xuống...Bên trong chiếc váy bị mưa tạt ướt nhẹp, có thể thấy được cặp chân dài kia kẹp lấy quái vật khổng lồ đang đứng thẳng lên. Bảo bối kia bị tay nhỏ hơi lạnh vuốt ve mà liên tục biến thành vật to lớn cứng ngắc. Côn thịt kia không chỉ đẩy vạt áo của hắn, mà khiến quần lót rộng lớn của hắn nhô cao tạo thành sườn núi cao ngất. Nó dao động vọt qua nơi mềm mại giữa hai chân cứng rắn, đâm nhẹ vào chỗ mềm mại của cánh hoa nhỏ. Không chỉ biến lớn dài ra đâm xuyên giữa hai chân nàng, mà khiến cho đáy váy ẩm ướt ngay chỗ tiếp xúc tạo thành hình dáng sườn núi nhỏ...Ngón tay dài như hoa tươi lại cẩn thận cầm đầu nấm cách một lớp vải đang ngày càng to lớn, nhìn kỹ một chút, dường như có thể thấy chân dài đang kẹp cự vật hơi run rẩy. Bởi vì ướt mà có thể nhìn thấy một đám cỏ đen mềm mại xuyên qua lớp vải mỏng manh..."Thư tiểu thư đã thẳng thắn như thế, bổn vương cũng không phải là người cầm quyền ngang ngược, cũng vô cùng công bằng..."Cảnh xuân chọc người kia như ẩn như hiện, nửa ẩn nữa lộ. Nếu như Hoa Tỉ Thần có thể nhịn xuống không hành động thì hắn không phải là Hoa Dương vương gia muốn gì làm nấy nữa. Hơn nữa, dù cho hắn nhịn được, nhưng cự vật nóng bỏng dưới miệng dịu dàng kia lại không nhịn được đã đến cửa mà không vào...Nhưng mà mọi thứ vẫn cần phải từ từ mưu tính, mới là tình thú...Nếu như hắn dùng quyền thế cưỡng ép Thư gia tiểu thư