"Đúng hơn là tư thế của nữ nhân này không ổn cho lắm. Chúng ta bàn luận một chút, người trong lòng ta... khụ, ta đã thấy, so với người này... khụ, bộ ngực còn to hơn, mông còn vểnh hơn, eo càng nhỏ hơn. Hơn nữa khuôn mặt cũng đẹp hơn của nàng ta nhiều. Nữ tử trong tranh này còn không bằng một đầu ngón tay của nàng ấy...." Lời nói của Hoa Tỷ Thần có hàm ý bên trong, cố ý nói vài câu mờ ám khiêu khích Thư Khuynh Mặc.Hắn còn cẩn thận lắc lắc bàn tay, giọng điệu khoe khoang: "Đệ xem, tay của ta cũng khá là lớn nhưng mà bầu vú của nàng ấy vừa trắng vừa mềm lại vừa to, một tay của ta không thể bao trùm hết được. Còn cả cái eo của nàng ấy nữa, thật sự quá mềm dẻo, hai cánh tay có thể ôm trọn... Đó mới gọi là thướt tha phóng đãng. Vóc người của người phụ nữ trong sách giống như... cái này gọi là người từng trải rất khó bị bắt chẹt, nếu không phải Vu Sơn thì đều là mây bay!"Thư Khuynh Mặc không nghe nổi nữa. Cái người mà hắn nói là đẹp hơn nữ tử này chính là nàng còn gì, nhưng cái kiểu khích lệ này càng nghe càng khiến người khác không được tự nhiên. Còn vô cùng xấu hổ. Nàng không được tự nhiên nghiêng đầu: "Huynh đừng nói nữa, lộn xộn cái gì, cả miệng chỉ toàn là... Cái gì mà ngực, mà mông, huynh còn nói ra khỏi miệng được! Chúng ta là người có học thức, lời nên nói... Còn nữa, ta không ngờ là Tỷ Thần huynh có kinh nghiệm phong phú đấy. Không biết đã được chứng kiến bao nhiêu thiếu nữ thướt tha, đã sờ bao nhiêu bộ ngực và eo đây..."Hoa Tỷ Thần nghe thấy câu cuối cùng nồng đậm mùi ghen tuông, vội vàng bày tỏ lòng thành: "Chúng ta là người có học nhưng cũng là nam nhân! Những lời này nói riêng tư với nhau đâu có sao! Huynh đệ chúng ta đều là người một nhà, ta cũng đâu ba hoa với đệ là đã từng trải với bao nhiêu phụ nữ đâu. Nói chắc đệ cũng không tin, sự thật là, ta mới chỉ gặp một người mà thôi. Không gạt đệ đâu, thật ra đó cũng chính là người mà ta thầm mến. Nàng vượt xa mấy thứ tầm thường xoàng xĩnh kia. Dù ta mới chỉ gặp nàng có một lần, nhưng đệ không biết nàng..."Nói một nửa hắn liền im bặt. Hoa Tỷ Thần mang bộ dáng giả vờ nghiên cứu sách, hơi nghiêng đầu lại gần Thư Khuynh Mặc, ra vẻ bí ẩn: "Được rồi, không nói nữa. Kiểu chim non như Khuynh Mặc đệ sẽ không hiểu thế nào là cá nước thân mật đâu... Mau đến đây học hỏi một chút, miễn cho sau này đệ gặp được nữ tử mến mộ không bị luống cuống khi lên giường. Theo ta thấy, quyển sách này đang viết câu chuyện về một thiếu phụ vườn không nhà trống, lại gặp được một đại hán thô kệch. Nam nhân phía sau này chắc chắn không phải tướng công của nữ nhân kia..."Thư Khuynh Mặc đang bị bức tranh trắng trợn kia và đánh giá của Hoa Tỷ Thần với mình làm mặt đỏ tới tận mang tai. Lúc này Hoa Tỷ Thần còn cố tình dựa sát vào nàng để đọc sách. Lúc nói chuyện hắn còn đè thấp âm thanh lôi cuốn lành lạnh, hô hấp nóng bỏng phun lên mặt nàng, khiến cả người nàng không thoải mái...Nàng sờ lên khuôn mặt hơi nóng của mình. Vốn định mượn cớ rời đi, lúc này nghe thấy Hoa Tỷ Thần khẳng định hướng phát triển của câu chuyện như vậy. Nàng lại không vừa mắt cái bộ dáng kiêu ngạo của hắn, bĩu môi muốn đối nghịch với hắn: "Vì sao chứ? Không phải là huynh vừa nói chưa xem sao? Sao có thể khẳng định nữ từ này là một thiếu phụ mà không phải là tiểu thư chưa xuất giá chứ? Và tại sao nam nhân kia không phải chồng của nàng...""Hồi sau là đệ sẽ biết nguyên nhân. Không tin đệ đọc tiếp đi, chắc chắn như ta đã nói... Có muốn đánh cược không?" Hoa Tỷ Thần âm thầm đắc ý vì