Ở trong buổi lễ.
" Thưa ông ông....."
" Cái gì..
có chuyện đó xảy ra sao?"
" Vâng."
" Làm sao đây để ta đến đó xem thử."
" Nhưng thưa ông chủ tịch đã dặn chúng tôi không được để ai biết chuyện này, và sự an toàn của mọi người là trên hết."
" Được rồi, được rồi lui đi."
" Bây giờ phải làm gì đó để kéo dài thời gian đợi Hạc Dư nó về."
Lúc anh đến công ty thì hoàn toàn bình thường, không hề có quả bom nào.
" Chuyện này là sao đây?"
Anh quát lớn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Túm lấy cổ áo một nhân viên nam
" Chúng tôi cũng không rõ thưa ngài, lúc đó có một người dùng loa của công ty để thông báo rằng trong tòa nhà có bom, chúng tôi rất hoảng sợ nên đã gọi ngay cho ngài.".
Đam Mỹ Sắc
Anh quăng cậu ta xuống.
Đại Kinh:" Cũng sắp đến giờ làm lễ rồi, bỏ qua chuyện đó đi, Hạc Dư anh lên xe về trước đi bọn tôi ở lại giải quyết nhanh sẽ lập tức quay về, đứng để Tuệ Lâm chờ."
" Ừm vậy tôi về đây."
Sau đó anh ra xe chạy thật nhanh về nhà.
" Sao rồi có tin tức gì chưa?"
" Dạ thưa ông chủ tịch đang trên đường về.
"
Cô dâu và ba đang chuẩn bị đợi ngoài cửa khi có tiếng nhạc sẽ bước vào.
" Alo Hạc Dư à, con về nhanh lên."
" Con đang cố đây, ông nội bảo mọi người đợi con."
"Được rồi "
Đang chạy rất nhanh thì bỗng có một chiếc xe lớn lao đến, nhưng anh nhanh tay bẻ lái.
" Aiz...!lại là chuyện gì nữa đây "
Không suy nghĩ nhiều anh tiếp tục chạy thật nhanh về.
Đang đi thì anh có cảm giác bị theo dõi liền rẽ sang hướng khác.
Chạy, cứ chạy cho đến khi chiếc xe đó phanh lái nhanh chặn đầu xe của anh lại.
Khi này chiếc xe đã dừng ở gần vách đá, cạnh đường lớn.
Két_két_két......
Thì ra không phải là 1 mà có tận 3 chiếc xe đã theo dõi anh.
Nhưng điều làm anh bất ngờ, người bước xuống xe chính là Hạch Trân và ba anh.
" Ông muốn gì?"
" Mày thừa biết tao muốn gì mà...!chỉ cần mày chịu để lại toàn bộ tài sản và cái ghế ông trùm thì mọi chuyện sẽ xong "
" Được...!nhưng bây giờ tôi phải cưới cho xong đã."
" Được, chúng ta cùng về." ông nói với giọng vui vẻ nhưng chứa đựng nhiều ẩn ý.
Lúc anh về liền vào phòng của mình viết gì đó, khi nhìn thấy Thục Quyên,anh kéo cô vào phòng.
" Thục Quyên cô nghe tôi nói."
Anh đưa sấp giấy cho Thục Quyên.
" Bây giờ tình hình rất nghiêm trọng, hãy nhớ kĩ rằng.
Sau khi tôi đi