Lai Phỉ Kiều không tránh được số phận, rốt cục vệ sĩ của Lục Vân Tiêu cũng tìm đến cô
Bọn họ không đụng chân đụng tay với cô, cô cũng không hề phản kháng. Cô biết Lục Vân Tiêu sẽ không bỏ qua cho cô cho nên trốn thoát không có ích, chỉ tổn hại cho người khác
Không cần giữ, tôi căn bản không thể chạy thoát Mấy tên vệ sĩ giữ cô lại cô cũng chỉ gạt tay họ ra rồi vào xe, không có bất kì hành động phản kháng nào
Có đôi khi an phận là chuyện tốt, ít nhất bây giờ chỉ có thể lấy nhu thắng cương
...
Sao rồi? Lục Vân Tiêu ngồi trong thư phòng, tay cầm tài liệu dò xét qua loa
Dạ...đã cho người đi đón Lai tiểu thư theo lệnh của ngài rồi ạ Vệ sĩ cẩn trọng đáp lại
Chỉ cần cô ta đến, ngay lập tức đem cô ta về phòng Giọng lạnh như băng, tất cả đều hiện lên một chữ vô tình
Vâng thưa ngài
Cũng chỉ một lát sau, Lai Phỉ Kiều đã đến sảnh, cô ngoan ngoãn đi theo vệ sĩ làm cho Lục Vân Tiêu rất hài lòng. Đuôi mắt dài nheo lại, theo dõi từng cử chỉ điệu bộ của cô
Cô đối với vệ sĩ cũng không phản kháng, hắn đối với điểm này lại không an tâm. Lai Phỉ Kiều trước đây đều có thể nói là không ai có thể quản, cả giới hắc đạo đến bậc lão cũng phải nể Lai Phỉ Kiều đến vài phần. Tất cả những vệ sĩ này hầu hết chưa qua huấn luyện cơ bản, căn bản có thể trốn thoát dễ như trở bàn tay...Nay cô lại án minh bất động, im lặng muốn lập mưu gì sao?
Ha...cũng thật là tâm cơ ngoan độc
Từng bước sải dài trên nền đá hoa cương không có tiếng động, tất cả đều là tao nhã bao bọc lấy âm hiểm, hắn...chính là ác ma mang vẻ cao quý nhất
Tôi còn nghĩ ngài nhất định là sẽ giết tôi ngay lập tức Lai Phỉ Kiều mở miệng nói, từng lời đều rất lạnh
Hử...Giết cô? Không hề thú vị Môi hắn cong lên đẹp đẽ, toàn bộ trong nụ cười đều tỏa ra ám khí
Vậy thì sao? Chơi xong giết? Lai Phỉ Kiều mặt đối mặt với Lục Vân Tiêu, ánh mắt hổ phách sắc lạnh đối với mắt xám vô hồn kia cũng không có gì là nể phục
Lục Vân Tiêu không nói gì trở ra khỏi phòng
Ngài đừng nghĩ bắt tôi về đây là có thể lấy lại Lam châu phỉ thúy, tôi sẽ không để ngài động đến tổ chức và viên ngọc kia Từng lời từ miệng Lai Phỉ Kiều nói đều mang giá lạnh, lại càng là không hề sợ hãi khi đối mặt với Lục Vân Tiêu. Gương mặt cô xinh đẹp lại lạnh thấu xương, không có chút nào là quyến rũ.
Nữ nhân mà cứng miệng như vậy...không hầu hạ được đàn ông đâu Lục Vân Tiêu chép miệng, nữ nhân này hoàn toàn không hề có tí