Đêm Nay Rất Dài

Ngoại truyện 2: Mau xuất hiện


trước sau

Nghĩ thế nào đi nữa Viên Viên cũng cảm thấy chua chát, CP của cô ngoài hôm công bố tình cảm tạo nên “cơn địa chấn” ra, sau đó kín tiếng đến nỗi fan đầu tàu như cô còn không chịu đựng được, ID “Hôm nay Dư Trì đã theo đuổi lại được mối tình đầu chưa” khi xưa cô đăng ký vẫn đều đặn điểm danh đến tận hôm hai người trở về bên nhau không sót ngày nào, sau đó vào ngày đầu tiên hai người công khai quan hệ đã đổi tên thành “Hôm nay Dư Trì và Thịnh Li đã kết hôn chưa”, đến nay đã điểm danh được 520 ngày.

Tuy nhiên, đã có “Hôm nay Dư Trì và Thịnh Li kết hôn chưa” ắt sẽ có “Hôm nay Dư Trì Thịnh Li đã chia tay chưa”.

“Hôm nay Dư Trì Thịnh Li đã chia tay chưa” điểm danh đều đặn được hơn một năm, Thịnh Li và Dư Trì vẫn vậy, vẫn chưa chia tay. Dù thỉnh thoảng dấy lên tin đồn hai người đường ai nấy đi, cứ lờ đi là được, nhưng mỗi lần nhìn thấy, Viên Viên vẫn hùng hổ mở nick phụ tuyến chiến với antifan, mấy người không được nhìn thấy bộ dạng yêu Thịnh Li điên cuồng của Dư Trì, cả đời này họ tuyệt đối không thể chia tay.

Thịnh Li chẳng ngờ Viên Viên khổ tâ m đến thế, cô thoáng im lặng, bèn trả lời: [Chỉ là em quá để tâm.]

Viên Viên: [Dù gì em cũng góp mặt trong toàn bộ quá trình yêu đương chia tay quay lại của hai người! Điều này đáng giá biết bao! Em còn muốn chứng kiến hai người kết hôn sinh con, nuôi con, chứng kiến nhóc nhỏ đi học, rồi lại tiếp tục chứng kiến con của hai người kết hôn…]

Thịnh Li: […]

Điên rồi, Viên Viên bị điên rồi.

Đu CP mà có thể hoá điên như vậy, Thịnh Li cũng nể.

Mấy ngày đầu khi Thịnh Li và Dư Trì vừa công khai yêu đương, điện thoại của Hoàng Bách Nham và Dung Hoa luôn trong tình trạng “cháy máy”, các trang phỏng vấn độc quyền, quảng cáo cặp đôi, trang bìa tạp chí, gameshow,… đều muốn mời bọn họ, nhưng Dư Trì và Thịnh Li đã từ chối. Suy cho cùng, hai người là diễn viên, tăng độ phủ sóng là chuyện tốt, nhưng thương mại hóa quá mức không có lợi cho cả hai.

Ngoài hôm công khai gây bão thì qua thời điểm ấy mọi chuyện dần hạ nhiệt. Tuy nhiên, dù cả hai không xuất hiện trên các chương trình phỏng vấn hay những thứ tương tự, nhưng dù sao hai người đang yêu, ra ngoài hẹn hò sẽ lọt vào ống kính, cũng như một vài chi tiết nhỏ trong cuộc sống hằng ngày sẽ bị fan CP soi ra và thêm thắt, gặm nhấm từ ngày này qua tháng nọ.

Ví như sau khi lộ chuyện yêu đương, có đôi lần Dư Trì sẽ đeo khuyên tai, fan CP photoshop hình hai người, chính là “đồ đôi chung đôi bức ảnh”. Lại ví như những video hậu trường năm xưa hai người đóng Giang Sơn quyển được khơi lại, ấy vậy cũng soi ra được bằng chứng hẹn hò, ánh mắt Dư Trì luôn vô tình dừng trên người Thịnh Li, Thịnh Li cười, nói mấy câu như “Em trai Dư Trì” cũng trở thành bằng chứng trêu chọc bạn trai nhỏ.

Thịnh Li đang gõ chữ trả lời Viên Viên, vai đột nhiên bị ghì xuống, Dư Trì gác cằm lên vai cô, rủ mắt nhìn màn hình điện thoại của cô, cũng không biết đã nhìn được bao lâu rồi, cô đưa tay vuốt v.e má anh, cười cợt nói: “Anh nhìn xem Viên Viên nè, còn lo lắng hơn cả mẹ em.”

Bà Lục và ông Thịnh sớm đã giác ngộ, con gái mình là sao nữ, còn là sao nữ đang nổi, thời nay được mấy sao nữ kết hôn sinh con sớm chứ? Vì vậy nguyện vọng ban đầu của họ là Thịnh Li 30 tuổi có thể kết hôn đã rất mãn nguyện rồi, sau khi Thịnh Li và Dư Trì công khai, hai người lại suy nghĩ, Dư Trì nhỏ hơn Thịnh Li năm tuổi, kiếm đâu ra một sao nam còn trẻ đã kết hôn sớm?

Vì vậy, hai vị lại âm thầm hạ thấp yêu cầu, Thịnh Li có thể kết hôn trước 33 tuổi thì xem như cả nhà đều vui. Có điều, bọn họ chỉ mới gặp mặt Dư Trì một lần, dù cảm thấy tính cách Dư Trì trầm ổn, nhưng giới giải trí này rất hỗn loạn, họ vẫn lo yêu đương quá lâu tình cảm sẽ thay đổi, cho nên tốt hơn hết vẫn là kết hôn sớm một chút.

Ngày 21 tháng này Thịnh Li sẽ đón sinh nhật 29 tuổi, sinh nhật cuối cùng bắt đầu bằng con số 2.

Hai tháng gần đây, bà Lục trở nên lo lắng, bóng gió hỏi hai người trong hai năm qua đã có dự định kết hôn hay không, trái tim của người mẹ già này luôn luôn bồn chồn không yên.

“Lý Viên Viên nói đúng, năm nay quả thật anh có thể mua nhà rồi.” Dư Trì chụp lấy tay cô đặt trên đùi, mười ngón đan vào nhau, tiếp tục nhàn nhã dựa vào sofa, “Chị, vài ngày nữa chúng ta đi xem nhà, trước khi vào đoàn phim hãy ổn thỏa cho xong chuyện nhà cửa.”

Dư Trì còn hai mươi ngày nữa là phải vào đoàn phim quay phim, việc này Thịnh Li biết, nhưng chuyện anh muốn mua nhà, Thịnh Li không hề hay, bởi vì Dư Trì trước giờ chưa từng nhắc đến.

Thịnh Li ra mắt từ sớm, những năm đầu lại miệt mài công việc, nhắc đến tiền thật sự cô không thiếu, dù bây giờ có về hưu thì nửa đời còn lại vẫn thoải mái tiêu xài không tiếc tay. Cô quen tự lập, bản thân lại giàu có, thật ra cô không mấy để ý đến tài sản của Dư Trì, cũng như vấn đề hai người kết hôn mua nhà, tuy nhiên giá trị thương mại của Dư Trì đã vọt lên tầm đó, số tiền kiếm được trong hai năm qua không hề kém cạnh cô, chưa kể anh còn biết đầu tư hơn cô.

Mua hai căn biệt thự không thành vấn đề.

Chỉ có điều…

Dựa vào sự hiểu biết của Thịnh Li với Dư Trì, lúc này anh muốn mua nhà, còn bảo cô đi xem cùng thì 99% đó sẽ là phòng cưới của hai người. Cô giả vờ mù mịt, mỉm cười gật đầu: “Được thôi, muốn em tham khảo hộ à? Mua căn hộ hay biệt thự đây ảnh đế Dư?”

Dư Trì nghệt ra nhìn cô, thiếu điều muốn viết lên mặt câu “Em là đồ ngốc hả”.

Thịnh Li đã lâu không nhìn thấy dáng vẻ kiêu ngạo này của anh, cô xoay người ngồi lên chân anh, bưng mặt anh, nhướng mày nói: “Không phải mua phòng cưới đấy chứ? Anh định tráng niên cưới sớm? Dư Tiểu Trì, fan của anh sẽ buồn lắm đấy.” Cô ngừng lại một chốc, thở dài nói tiếp, “Bọn họ sẽ vừa khóc vừa gào thét, cu Trì con vẫn là trẻ nhỏ, con không được kết hôn! Mama không cho phép, con đừng có mà dại dột…”

Dư Trì: “…”

Anh lạnh lùng bế thốc Thịnh Li lên ném sang một bên, cầm điện thoại đứng thẳng dậy, cao ngạo nhìn xuống cô rồi hờ hững nói: “Chị nghĩ nhiều rồi, đây không phải phòng cưới, chỉ là mua nhà bình thường mà thôi.”

Thịnh Li ngồi xếp bằng trên sofa, ngẩng mặt lên cười: “Ồ, vậy chị sẽ cố gắng giúp em tham khảo, dù sao cũng là nhà của bạn trai, chắc chắn chị sẽ thường xuyên ở đó.”

“Ồ, vậy thì cảm ơn chị.”

Dư Trì cười mỉa, vặn eo cầm kịch bản lên, quay người toan bỏ đi.

Thịnh Li vội vàng chụp lấy tay anh, nhanh chóng đứng dậy, nhảy lên lưng anh, “Ai cho đi đấy.”

Dư Trì sợ cô ngã nên gần như vô thức đỡ lấy cô, anh lạnh lùng quay đầu, nhíu mày nói: “Thịnh Li, em trẻ con vừa thôi, trêu chọc anh vui lắm đúng không?”

“Hẹn hò chẳng phải là chứng kiến những chuyện vừa ngớ ngẩn vừa ngọt ngào hay sao?” Thịnh Li nằm nhoài trên lưng anh, cúi đầu hôn lên sườn mặt anh, giọng nhẹ bẫng, “Em trai à, tối hôm qua em lăn xả quá đấy, chị mệt quá đi, bế chị về phòng, chị muốn ngủ.”

Có một cậu bạn trai vừa quấn quýt vừa hừng hực là thế, lắm lúc thật không đỡ nổi.



Khoảng hơn 4 giờ chiều hôm sau, Viên Viên và Tiểu Trần đem theo cả mớ nguyên liệu nấu lẩu đến nhà Dư Trì, lúc Thịnh Li và Dư Trì vào nhà, hai người bọn họ đang sơ chế nguyên liệu nấu lẩu.

Phòng bếp kiểu mở, Thịnh Li chạy đến hỏi: “Cần chị giúp gì không?”

Tiểu Trần đang gỡ bỏ chỉ tôm, thao tác của cậu thành thạo, quay đầu cười nói: “Cũng không có việc gì cần làm, chỉ cần thái thịt bò sống ra thôi, chị LiLi không cần để ý, đợi một lát làm xong đống tôm này em sẽ thái, còn sớm mà, chị ra ngoài chơi với anh của em đi.”

Thịnh Li: “…”

Sau khi Từ Viện đóng máy, Viên Viên vào công ty làm việc, dù không còn là trợ lý nhưng vẫn quen chăm sóc Thịnh Li. Cô nàng ngẩng đầu ngó qua Dư Trì đang gọi điện thoại ngoài phòng khách, cười tít mắt: “Đúng đó, chị ra chơi với anh rể đi.”

Thịnh Li: “…”

Cô nhìn qua tảng thịt bò trên thớt, rồi đi rửa tay muốn phụ giúp một chút.

Mới cầm dao lên, người phía sau liền giành lấy mất.

“Để anh.”

Dư Trì kéo cô ra sau, khó mà từ chối được.

Thịnh Li không thích động vào đồ sống lắm, có Dư Trì ra tay, cô cũng vui vẻ hài lòng, nhưng vẫn tỏ vẻ muốn làm. Vì vậy, cô vờ vịt nói: “Như vậy không hay lắm nhỉ? Mọi người ai nấy đều bận, em lại không làm gì thì có kỳ lắm không?”

Dư Trì chậm rãi xắn tay áo, nghe thế bèn quay đầu nhìn cô, cười khẩy nói: “Vậy chị ca hát hay nhảy múa mua vui cho bọn em đi?”

Thịnh Li: “…”

Cô nheo mắt lại, tên nhóc xấu xa, vẫn còn ghim gút trong lòng.

Viên Viên mím môi cười trộm, quay đầu nhìn hai người, hai mắt long lanh lấp lánh, quên mất mình đang làm gì.

Cô cực kỳ thích nhìn họ âu yếm tình tứ bên nhau.

Thịnh Li nhìn Dư Trì, cười khẩy, “Không nhảy, eo đau. Nếu đã không cần em giúp, vậy em đi xem chương trình giải trí đây.”

Dứt câu, cô liền đi ngay khỏi phòng bếp.

Viên Viên xuýt xoa, eo đau? Trời ạ, tin tức sốt dẻo! Huhu thế mới nói, cảm giác phấn khích khi nhìn CP tình tứ bên nhau cứ dội thẳng vào mặt, không một ai có thể hiểu được, à không, vẫn có người hiểu được, em gái kết nghĩa Tiểu Cửu của cô có thể hiểu. Tiểu Cửu là trợ lý mới Viên Viên tìm cho Thịnh Li, năm nay 23 tuổi, tính cách hao hao Viên Viên, quan trọng nhất là… xưa kia cô nàng là fan cứng của Dư Trì, sau khi bị Viên Viên dùng loạt video hình ảnh cấm tuồn ra ngoài thôi miên tẩy não thì đã thành công lột xác thành một fan CP cộm cán.

Có điều, mấy ngày nay Thịnh Li nghỉ phép, thế nên cho Tiểu Cửu nghỉ theo vài ngày, cô nàng đã về quê thăm bố mẹ.

Viên Viên nhìn sang Dư Trì, anh rể của cô đang thái thịt bò, sắc mặt không mảy may gợn sóng, ngón nghề đao pháp điêu luyện, có vẻ ở nhà từng không ít lần nấu cơm cho LiLi.

Thịnh Li xem tiết mục giải trí hơn hai mươi phút sau thì chuông cửa vang lên.

Từ Dạng và Hồ Nhất Dương đến rồi.

Hai người không phải đi tay không, Từ Dạng mang theo túi đựng guitar, Hồ Nhất Dương xách
theo mấy cái túi, trông qua là trái cây và một ít thức ăn. Thịnh Li mở khóa cho họ, nép vào cửa đợi khách.

Chẳng bao lâu sau, hai người ra khỏi thang máy.

Hồ Nhất Dương vẫn vậy, vẫn là một cậu nhóc mập mạp hệt như năm nào, vẫn hễ nhìn thấy Thịnh Li là hai mắt long lanh như xưa, mặt mũi ửng đỏ, nhưng biết kìm nén cảm xúc hơn trước, dù sao đây cũng là bạn gái của anh em mình.

Từ Dạng nở nụ cười rạng rỡ bước đến: “Chị LiLi, đã lâu không gặp.”

Thịnh Li nhướng mi: “Có muốn ôm một cái không?”

Từ Dạng: “…”

Cậu lắc đầu nguầy nguậy: “Không dám không dám, em sợ Dư Trì ám sát em mất.”

Thịnh Li bật cười haha, quay người mời bọn họ vào trong, lấy hai đôi dép lê từ kệ giày dép, Hồ Nhất Dương nhận liền tay, lắp ba lắp bắp: “Cảm, cảm ơn chị LiLi, để em tự làm là được rồi.”

“Vậy thì đưa đồ cho chị đi, chẳng phải đã dặn bọn em đừng đem đồ đến rồi mà?” Thịnh Li mỉm cười đón lấy những chiếc túi trên tay cậu, cầm trên tay mới thấy rất nặng.

Vừa hay Dư Trì đi ra từ phòng khách, đón lấy túi đồ, nhìn Hồ Nhất Dương hỏi: “Là gì vậy?”

Hồ Nhất Dương cười nói: “Mẹ tôi biết tôi sẽ đến chỗ cậu, làm chút đồ ăn kêu tôi mang lên cho cậu, như lạp xưởng thịt bò khô, à còn có tương ớt nữa.”

Tay nghề nấu ăn của mẹ Hồ rất cao, hồi cấp ba Dư Trì Từ Dạng và một vài bạn học từng đến nhà cậu ấy ăn cơm hai lần. Con người Dư Trì tuy kiệm lời, nhưng đẹp trai ngời ngợi, thành tích học tập lại xuất sắc, là đứa trẻ được lòng tất cả phụ huynh, Hồ Nhất Dương tuần nào về nhà cũng sẽ đem lên một đống đồ ăn chia cho mọi người trong ký túc xá, khi ấy trong ký túc xá có Dư Trì không về nhà, mỗi lần như vậy Hồ Nhất Dương đều chia cho Dư Trì trước.

“Cảm ơn dì nhé.” Dư Trì nhếch khóe môi, vỗ vỗ vai cậu ta, “Lần sau đem ít lại, không thấy nặng sao?”

“Tàm tạm, dù gì tôi cũng to xác, mỡ nhiều mà, nhưng vẫn còn sức.” Hồ Nhất Dương cười haha ôm lấy anh, nghĩ bụng không thể ôm nữ thần, vậy ôm bạn trai của nữ thần một tí thì có thể đúng không?

Thịnh Li chỉ vào guitar trên lưng Từ Dạng, nói với Dư Trì: “Nhân vật có thể mở hội ca hát biểu diễn cho anh đến rồi kìa.”

Dư Trì cong nhẹ khóe môi, Từ Dạng ngơ ngác chả hiểu gì, cười khì khì nói: “Thật ra tối nay tôi có một buổi livestream, tám giờ bắt đầu, chỉ phát một tiếng rưỡi, tôi livestream ở đây không sao chứ? Chỉ là trò chuyện linh tinh với fan, hát cho fan vài bài, sẽ không làm ồn đâu.”

“Tùy cậu.”

Dư Trì biếng nhác trả lời, cầm theo túi đặc sản của Hồ Nhất Dương đi vào bếp.

Thật ra mới năm giờ rưỡi thôi, ăn tối giờ này hơi sớm, Thịnh Li ban đầu bảo đợi nửa tiếng nữa sẽ bắt đầu ăn, nhưng Từ Dạng sờ bụng thẹn thùng nói: “Bữa chiều em còn chưa ăn gì, để dành bụng đói đến ăn bữa này, dù sao cũng là ăn lẩu, vừa ăn vừa nói chuyện, không cần để ý sớm hay muộn.”

Vì vậy, chưa đến 6 giờ mọi người đã ngồi quanh bàn, Dư Trì khui một chai rượu vang, Thịnh Li lấy sáu chiếc ly trên kệ ra. Từ Dạng chụp vài tấm hình bàn ăn và ly rượu vang, nhìn sang Dư Trì hỏi: “Tôi post lên Weibo có được không?”

Dư Trì đang nhúng thịt bò cho Thịnh Li, nghe thế bèn nhấc mi mắt, mất kiên nhẫn nói: “Weibo của cậu, hỏi tôi làm gì?”

Từ Dạng: “…”

Cậu tôn trọng ý kiến của chủ nhà một chút cũng là sai chăng?

Từ Dạng lè lưỡi với Thịnh Li, “Chị LiLi, chị xem con người anh Trì đi…”

Thịnh Li cắn lấy một miếng thịt bò mềm tan, nhìn sang Từ Dạng, thuận miệng đáp lại: “Thật ra có một vấn đề chị đã muốn nhắc nhở bọn em từ lâu.”

Bọn em?

“Em và Từ Dạng hả?” Hồ Nhất Dương ngẩng đầu lên hỏi.

Thịnh Li: “Đúng vậy.”

Từ Dạng lật đật hỏi: “Chuyện gì vậy ạ?”

Thịnh Li chậm rãi nhấp một ngụm rượu vang, mỉm cười nói: “Bọn em gọi Dư Trì là anh Trì, vậy gọi chị là chị LiLi có vẻ sai sai đúng chứ?”

Hồ Nhất Dương dè dặt hỏi: “Vậy nên gọi là gì ạ?”

Từ Dạng cũng nhìn sang Thịnh Li, đợi cô nói rõ.

“Gọi là chị dâu.” Thịnh Li đột ngột cho lời đáp.

“Khụ khụ khụ.”

Viên Viên đang uống rượu vang, sốc đến sặc mạnh, đành vội quay đi che miệng ho khù khụ như muốn rớt phổi ra ngoài. Tiểu Trần nhanh tay rút mấy tờ giấy đưa cho cô nàng, miệng lẩm bẩm: “Lý Viên Viên, tốt xấu gì em cũng từng chứng kiến cảnh hôn ở nghĩa trang, kiềm chế lại chút đi.”

Từ Dạng tai thính, nhanh miệng nói: “Gì cơ? Hôn ở nghĩa trang? Còn có cả chuyện này sao? Anh Trì của tôi và chị dâu hả?”

Viên Viên: “…”

Tiểu Trần: “…”

Năng lực tiếp thu của cậu chàng thật không phải dạng vừa.

Hồ Nhất Dương ôm một bụng hóng hớt, hoang mang vài giây nhìn sang Dư Trì và Thịnh Li.

Ngay sau đó, cậu chàng nâng ly rượu, “Vậy em kính anh Trì và chị dâu một ly.”

Từ Dạng thấy vậy cũng nhấc ly rượu lên, cười khì khì: “Em cũng đến kính một ly, cảm ơn sự giúp đỡ của anh Trì trong những năm qua, em mới có được ngày hôm nay, cũng cảm ơn chị dâu đã chấp nhận anh ấy, em chúc hai người bên nhau mãi mãi!”

Thịnh Li quay sang nhìn Dư Trì, đôi mắt long lanh, nụ cười dịu dàng rạng rỡ.

Dư Trì thong thả nhếch nhẹ khóe môi, nâng ly lên, hạ giọng nói: “Cảm ơn.”

Mọi người vui vẻ cạn ly.

Thịnh Li nhấp một ngụm rượu vang, nhìn sang Dư Trì khóe môi đang vểnh nhẹ, nhích về phía anh, khẽ hỏi: “Vui chưa anh Trì?”

Dư Trì cảm thấy đời này mình không thể trốn khỏi mánh khóe của cô, chỉ vài câu nói đã bị cô chọc tức, và cũng tương tự, cô có thể dễ dàng dỗ ngọt anh chỉ với đôi ba lời. Anh cúi đầu nhìn cô mấy giây, cười giễu cợt: “Vui gần chết.”

Thịnh Li: “…”

Từ Dạng là một người dễ gần, gặp ai cũng có thể bắt chuyện, Viên Viên ngồi bên cạnh cậu, quay qua quay lại đã bị cậu hỏi từ đầu tới đuôi.

Từ Dạng: “Chị Viên Viên, chị có bạn trai không?”

Viên Viên chỉ sang Tiểu Trần bên cạnh: “Ở đây chứ đâu.”

Từ Dạng: “Ồ, thật sao! Vậy hai người thật xứng đôi, hai anh chị là ai theo đuổi ai?” 

Viên Viên: “Cảm ơn, ừm, là anh ấy theo đuổi chị.”

Từ Dạng: “Chúc mừng chúc mừng, hiện tại chị không làm trợ lý nữa ạ?”

Viên Viên: “Không làm nữa, LiLi bảo chị đến công ty dẫn dắt nghệ sĩ, nhưng chị không muốn làm người đại diện, hiện tại làm bên truyền thông.”

Tiểu Trần và Viên Viên bắt đầu hẹn hò hồi đầu năm nay, Thịnh Li cảm thấy, nguyên nhân hai người ở bên nhau, là bởi vì Viên Viên suốt ngày hỏi Tiểu Trần chuyện của Dư Trì, chẳng hạn những câu “Anh rể đi nước ngoài quay quảng cáo, có đem quà về cho LiLi không.”

Dần dà, Tiểu Trần sẽ chủ động báo cáo với Viên Viên mấy câu như “Hôm nay anh của tôi bay ngay trong đêm về thăm chị LiLi đó.”

Tiểu Trần hết năm nay cũng không làm trợ lý nữa, theo sự đào tạo của Hoàng Bách Nham sẽ bắt đầu chuyển hướng làm người đại diện để dẫn dắt người mới.

Bảy giờ rưỡi, mọi người ăn uống no say, Từ Dạng rửa mặt, chỉnh trang lại đầu tóc, lấy tấm rèm cửa sổ phòng khách làm nền, dời ghế đi, rồi kê điện thoại xong xuôi, tám giờ bắt đầu phát sóng.

Lạ thay, vừa phát sóng livestream đã chập chờn, bởi vì có quá nhiều người xem.

Từ Dạng ngơ ngác như vạc đuôi: “Gì vậy nè? Tôi nổi tiếng đến vậy ư? Nổi tiếng đến mức tín hiệu phòng livestream không ổn định luôn hả?”

Bình luận trực tiếp trên màn hình đứng một lúc lâu mới khôi phục lại bình thường, sau đó hàng loạt dãy bình luận xẹt qua.

“Dạng Dạng, khai mau có phải cậu đang ở nhà cu Trì không? Cậu ăn lẩu ở nhà thằng bé đúng không? Tôi vừa nhìn cái kệ trong tấm hình trên Weibo của cậu thôi là biết cậu đang ở nhà thằng bé rồi!”

“Bà đây đợi hơn một tiếng rồi đó, cuối cùng cũng đợi được cậu phát sóng trực tiếp, cu Trì à! Mẹ yêu con!”

“Nữ thần LiLi có đó không? Có không? Dạng Dạng à, cậu bảo bọn họ ra mặt được không? Năn nỉ luôn á!”

“Cu Trì, mau xuất hiện rải cơm chó nào! Có mấy con mắm thúi lại đặt điều hai đứa chia tay rồi nè! Phát lẹ lẹ lóe mù cặp mắt chó của bọn nó luôn đê!”

“Đúng vậy! Dạng Dạng ơi, cậu có thể giả vờ run tay, sơ ý làm lệch camera, xong bất cẩn để bọn họ lọt vào ống kính không? Tôi sẽ mua một trăm bản album nhạc mới nhất của cậu.”

“Cảm ơn Dư Trì và Thịnh Li đã kéo tương tác cho livestream của Dạng Dạng nhà em, không có lời nào hay hơn, chỉ biết chúc hai bạn trăm năm hạnh phúc nha!”



Từ Dạng bàng hoàng, qua mấy giây mới lấy lại tinh thần, bất lực cười trừ: “Các bạn thật là… đáng sợ! Ship CP ship tới tận chỗ này của mình!” Cậu chàng gãi đầu, rồi bật cười haha, “Mình hỏi thử bọn họ xem sao, nhưng mong là anh Trì khiêm tốn của mình sẽ không đánh mình.”

Từ Dạng tằng hắng lấy giọng, nhìn sang Dư Trì, “Chuyện là… anh Trì ơi, chị dâu ơi, fan hai người từ Weibo chạy sang phòng livestream của em rồi, họ muốn nhìn hai người một chút, nhờ em hỏi thử hai người có thể lộ mặt hay không?”

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện