Tam Tiết lướt nhẹ đến nhà bác Đa, quan sát xung quanh thấy cửa mở toang. Bác Đa lại nằm mê man bất tỉnh trên giường, quỷ nữ vội cười man rợ nói.
" Hôm nay là ngày chết của ngươi. Nhưng đừng mơ sẽ có hắc bạch vô thường đến dẫn ngươi đi"
Nữ quỷ cười man rợ, chầm chậm tiến gần đến căn nhà.
Trạch Khiết Long lòng thầm kêu không ổn, sau đó nhắn với Trúc Bạch.
Cậu đứng im đây đợi tôi, tôi đi đến ngăn nữ quỷ ấy lại.
Thẩm Trúc Bạch gật đầu, trong tay cầm chắc cây kiếm gỗ. Nhìn Trạch Khiết Long dùng âm khí, nhanh chóng lao đến chỗ nữ quỷ kia.
Còn một bước nữa sẽ vào đến nhà của bác Đa, nữ quỷ cười rạng rỡ bước vào. Nào ngờ, lúc Tam Tiết vừa nhấc đôi chân đầy xương trắng của mình lên đã bị ai đó giữ lại, dùng lực kéo bay ra ngoài. Cả thân mình đập mạnh vào thùng rác.
Đổng Du và Tử Giai vừa tiến đến gần thùng rác, thấy Tam Tiết bay như chim liền đồng thanh kêu lên.
" Í... Tam Tiết kìa, trốn thôi trốn thôi"
Thế là hai con ma trốn lủi vào trong hẻm, đợi xen tình hình tiếp theo.
Tam Tiết bị ngăn chặn hành đồng của mình, vội tức giận đứng thẳng lên. Sát khí nổi quanh nữ quỷ, hai mắt nữ quỷ đỏ ngầu đáp.
" Là ai ? Là ai dám cản ta?"
Trạch Khiết Long tiến đến, che chắn Thẩm Trúc Bạch đang trốn sau lưng mình. Chất giọng lạnh lùng vang lên trong đêm, vừa rùng rợn lại đáng sợ. Mấy nhà quanh khu này đều sợ hãi mà đóng cửa.
Tiếng ma quỷ nói chuyện với nhau, chỉ có Thẩm Trúc Bạch là nghe lọt lỗ tai. Còn lại người nào không biết, sẽ tưởng ma quỷ đang dọa người.
Trạch Khiết Long hai mắt tròng trắng cũng chuyển sang nháy. Mắt ma của hắn hiện ra, từng đường gân đen nổi trên mặt của Khiết Long, tà khí nồng đậm cực kì.
Thẩm Trúc Bạch đứng sau lưng Trạch Khiết Long cũng cảm nhận rõ được sức mạnh của hắn, chỉ là... Hình như sức mạnh đang bị kìm hãm. Cho nên không có mùi của tử thi.
Trạch Khiết Long lên tiếng.
" Tam Tiết, đừng hại người nữa"
Tam Tiết nhìn đến Trạch Khiết Long, bỗng nhiên cười nói.
" Ô...là một hồn ma sắp hóa quỷ à? Trông ngươi cũng mạnh đấy, nhưng không phải là đối thủ của ta. Mau tránh ra, việc này không liên quan đến ngươi."
Trạch Khiết Long còn chưa lên tiếng, Thẩm Trúc Bạch đã vội ló đầu ra. Nói vào một câu.
" Cô bị điên à ? Chúng tôi mà không ngăn cản cô thì mẹ tôi sẽ giết tôi mất. Cô có biết con dao dùng để chặt