Thẩm Trúc Bạch xoay người vài vòng trên không trung rồi chĩa mũi kiếm đến gần Tam Đầu, nhưng nó dẫu sao cũng là con quỷ đứng đầu trong ba con. Năm xưa Diêm Vương còn khó lòng mà bắt hắn, chẳng lẽ một mũi kiếm của Thẩm Trúc Bạch nó không né được sao ?
Tam Đầu xoay thân mình nè tránh, Xích Quỷ cũng nhanh nhạy mà né sang một bên.
Thẩm Trúc Bạch dù có đánh hụt cũng giật bắn người trở lại, hết nhắm Xích Quỷ mà đánh lại nhắm đến Tam Đầu mà chém. Thế sự như thể một mình cân hai vậy.
Tam Tiết đứng ở trên nóc nhà nhìn thấy linh lực của Thẩm Trúc Bạch tăng mạnh cũng có chút bất ngờ. Cô nàng quỷ cảm thán.
" Chà! Lúc cậu ta đánh tôi đã thấy mạnh rồi. Lần này sức mạnh còn gấp bốn lần trước, xem ra cậu ta tức giận thật rồi"
" Một chút sức mạnh của phần thần trong nó vẫn còn. Cho nên Thẩn Dụ mới nhờ ta nuôi nó, cốt là để xem chừng nó đấy. Nếu nó mà tức điên lên thật, không chừng đến Thẩm Dụ nó còn bổ xẻ làm đôi thật"
Con cáo chín đuôi nào đó vừa vẫy đuôi vừa giải thích. Nữ quỷ Tam Tiết ồ lên một tiếng cảm thán.
Bỗng nhiên cáo chín đuôi nào đó đạp cô nàng xuống dưới, sau đó tiện chân đạp luôn A Bối xuống, còn mình thì nhẹ nhàng nhảy xuống đáp ngay trước mặt của con quỷ đầu chó Tiểu Cẩu.
Trước khi lâm trận còn không quên nói.
" Được rồi, đừng bàn tán sức mạnh của Trúc Bạch nữa. Mau phụ nó đánh phụ mấy con quỷ này đi. Sắp đến giờ trăng rằm rồi"
Tam Tiết vung dải lụa đỏ của mình ra siết chặt lấy cổ của Xích Quỷ, gầm gừ mắng.
" Đúng là không biết thương hoa tiếc ngọc gì cả, ông dám đạp ta ư ? Đáng chết lắm"
Nói đoạn nữ quỷ dùng sức kéo dải lụa đỏ lại, đúng là ông bà có câu " Đừng chọc điên phụ nữ lên" là có thật. Xích Quỷ là một con quỷ bị biến dị, mặc dù cơ thể nó là con người nhưng cả thân bị ép sát xuống mặt đất, bốn chán cong lại tạo thành một hình vuông bò trên mặt đất. Rõ ràng là nó rất mạnh, nhưng chẳng hiểu vì sao chỉ với một mảnh lụa đó của nữ quỷ đã kéo ngược nó trở về.
Xích Quỷ bay lên không trung, nó nhanh nhẹn trở mình lại, há cái miệng to đầy răng của mình ra như thể muốn nuốt chẳng Tam Tiết. Nhưng A Bối làm gì để nó hành sự dễ dàng như vậy. Bà ấy vung lá bùa lên khống chế tốc độ phát tà khí của Xích Quỷ, cùng lúc này Tam Tiết cũng há miệng của mình ra. Khuôn mặt nhỏ nhắn của nữ quỷ bỗng chốc tự xé toạc ra, hơn hai trăm cái răng sắc nhon nhô ra. Tam Tiết kéo mạnh Xích Quỷ lại, đầu của Xích Quỷ vừa lao đến đã nghe phải tiếng " Phập" đau đớn.
Máu đen bắn đầy trên không trung. Một số ít bắn lên bộ lông trắng muốt của Thẩm Hùng. Thân xác như con nhện của Xích