Hạ Diên bên trong đúng lúc đi ra ngoài thì thấy Giai Hân đang chờ bên ngoài vẻ mặt khá căng thẳng.
"Sở tiểu thư có việc thông báo sao" - Hạ Diên bước đến bộ dạng trang nhã lịch thiệp khác hẳn với con quỷ sâu trong con người hắn.
"Đúng vậy" - Cô lập tức đứng bật dậy đáp lời.
Nhờ có Hạ Diên nên cô cuối cùng cũng bước vào nơi thẩm vấn âm u này, phía sau cô có khá nhiều thuộc hạ của hai người đàn ông phía trước.
Người của Tần Mặc Đình đều đứng canh cổng trước sau rất nghiêm trọng.
"Chẳng phải nói cô đừng đến đây sao" -Âu Liên Việt tỏ vẻ nhàm chán ngồi xuống, cô nhìn tay hắn có mấy vết máu bị bắn lên mà rợn cả người.
Trong chất lỏng xanh có một lượng độc tố cực mạnh của loại hoa độc sống trên núi Sơn Yên, ngoài ra nó cũng là thành phần chính duy trì sự sống của virut.
Tình trạng phân tách cũng cho thấy chúng tồn tại và có thể sẽ biến hoá nhờ máu người, nếu không nhanh chóng khắc chế thì hậu quả nếu có người bị nhiễm bệnh sẽ cực kì nguy hiểm không thể cứu nỗi.
Sự lan truyền qua cơ thể con người cũng rất nhanh chỉ một khi không cẩn thận thì đều có thể nhiễm bệnh.
Âu Liên Việt, Triệu Tứ Khâm và Hạ Diên nghe xong thì sắc mặt ai cũng tối sầm lại rồi nhanh chóng báo cho Tần Mặc Đình biết, khi chuông điện thoại reo lên và được kết nối thì cô cũng nhẹ thở phào.
-------------------
VƯƠNG QUỐC ANH - KHÁCH SẠN KENO.
Buổi tiệc bắt đầu, hầu hết đều là khách mời trong xã hội thượng lưu vô cùng đẳng cấp.
Người đàn ông tóc vàng mắt xanh nhìn thấy Tần Mặc Đình thì lập tức đi đến đón tiếp nhiệt tình.
"Tần tiên sinh..ba tôi đang đợi anh đấy" - Anh chàng ngoại quốc trẻ tuổi mỉm cười nhìn hắn thấp giọng.
"Tôi còn nghĩ cậu sẽ không đến đấy" - Vừa lúc giọng nói thoang thoát từ phía sau vọng đến, ông Mady đi đến mỉm cười nân ly rượu trên tay với Tần Mặc Đình.
Mady là chủ tiệc hôm nay cũng là một trong số các ông trùm thế lực ngầm ở Anh Quốc, tuy lần đầu gặp mặt nhưng ông ta sớm đã nghe qua danh tiếng lẫy lừng của Tần Mặc Đình nên cũng có ý định lôi kéo hợp tác với hắn.
Vũ Khiêm phía sau đi đến gần nói nhỏ vào tai hắn gì đó, nét mặt của Tần Mặc Đình không đổi chỉ là người hắn như toả ra một luồn sát khí mạnh mẽ khiến mọi người cũng phải e dè nhìn nhau.
"Thật ngại nhưng tôi không có nhiều thời gian..mong ngài vào thẳng vấn đề" - Tần Mặc Đình lạnh lùng rất có uy phong của một lão đại thật thụ khiến Mady chỉ bất giác mỉm cười gật đầu.
"Được..không hổ danh là một lão đại, tác phong gọn gàng xúc tích tôi rất thích" - Mady cười nói rồi xoay người đi về phía bên trong buổi tiệc, Vũ Khiêm cũng đi theo sau Tần Mặc Đình vào trong.
.
Ở