Ở ngoài bầu không khí yên tĩnh hẳn, Sở Giai Hân lấy điện thoại ra xem nhưng đã hết pin tắt nguồn từ lúc nào cô cũng không hay.
Sở Giai Hân thở dài cất điện thoại vào túi, dạo này ở công ty có rất nhiều việc khiến đầu óc cô không thể tập chung vào những chuyện vặt vảnh như vậy.
Mặc dù không đến khu nghiên cứu nữa nhưng công việc cứ chất chồng như núi.
"Chào cô.
.
" - Một giọng nói nam tính từ phía sau, cô giật mình quay lại.
"À.
.
chào anh" - Sở Giai Hân lịch sự đáp lại lời chào.
"Không ngờ lại gặp lại cô ở đây" - Người đàn ông lộ ra nét cười điển trai nhìn cô không rời mắt.
"Anh là.
.
người hôm đó tôi gặp trước cửa siêu thị"
"May quá, tôi còn nghĩ là cô sẽ quên" - Người này từ đầu đến chân đều là hàng hiệu nhưng không quá phô trương.
Nghe nói Diệp Hiểu Minh được thăng chức làm cảnh sát trưởng của tổ điều tra hình sự, ngoài ra dòng dõi nhà họ Diệp đều là quan chức cấp cao được nối dõi nhiều đời và Diệp Hiểu Minh chính là người kế thừa đời thứ tư tiếp theo của Diệp Gia.
Sở Giai Hân từng đọc qua vài bài báo về các vụ án lớn được Diệp Hiểu Minh phụ trách, người này đúng là trẻ tuổi nhưng nói về năng lực thì anh ta cũng là kiểu có tầm cỡ.
"Anh nổi tiếng như vậy tôi cũng sẽ nhận ra thôi" -Cô cười nhẹ rồi liếc nhìn qua đồng hồ lớn treo ở ngoài.
"Cô vội đi đâu sao ?" - Diệp Hiểu Minh nhìn cô loay hoay nhìn qua đồng hồ liền cất giọng hỏi.
"À tôi phải về sớm! công việc của tôi còn nhiều lắm"
"Nếu cô không ngại tôi có thể đưa cô về" -Diệp Hiểu Minh nhìn Sở Giai Hân chuẩn bị quay đi thì liền nói.
"Không cần đâu, ngoài đó có tài xế chờ tôi! cảm ơn lòng tốt của anh" - Sở Giai Hân khéo léo từ chối rồi nhanh chóng rời đi, người đàn ông cứ như mất hồn nhìn theo bóng lưng nhỏ bé từ từ khuất bóng.
!.
Ra ngoài, Sở Giai Hân do khá gấp gáp bất cẩn đụng trúng Lục Nhất Hoàng ở nơi đỗ xe.
"Thật sự xin lỗi ngài.
.
tôi không cố ý đâu" - Cô nhanh chóng nhận ra là Lục chủ tịch nên vội vàng cúi người xin lỗi.
"Không sao nhưng trông cô khá quen mắt! " - Từ lúc thấy cô ông còn tưởng mình bị hoa mắt nhìn nhầm hoá ra thực sự là cô cũng đến dự tiệc và đồng nghĩa cô có mối quan hệ khá thân thiết với Cố Hải Chương nếu không thì ông ta đời nào lại để một cô nhóc như cô bước vào đây.
"À.
.
tôi có gặp ngài một lần ở buổi ra mắt JK! " - Thật không ngờ Lục Nhất Hoàng lại nhớ mặt cô.
"Cô có khuôn mặt rất giống vợ tôi.
.
nên khá ấn tượng với cô" - Lục Nhất Hoàng nhìn cô càng lúc càng nghi hoặc nhưng cũng không thể nào nghĩ sâu xa mơ hồ như vợ mình được.
"Phu nhân sao.
.
?" - Cô hơi ngạc nhiên cười gượng.
"Thật ngại quá tôi chỉ nói điều tôi suy nghĩ nếu