Ánh đèn chớp nháy ở cửa phòng cấp cứu khiến trái tim của Tần Mặc Đình như chết nghẹn, hắn im lặng từ đầu đến cuối không hề nói năn gì mặc kệ áo còn dính máu đỏ tươi hắn vẫn ngồi như mất hồn ở trước cửa phòng cấp cứu.
Ông bà Lục chạy đến nhìn mọi người ở đó nét mặt ai cũng căng thẳng hoang mang nhất là Tần Mặc Đình, giống như toả ra sát khí có thể giết người.
Bạc Ân Tuỳ dìu Nhạc lão ngồi xuống đối diện hàng ghế mà Tần Mặc Đình ngồi trong lòng không khỏi khẩn cầu thần linh phù hộ cho Sở Giai Hân.
Lúc này, Tần lão phu nhân nghe tin con trai cũng có mặt trong buổi đấu súng liền kinh hãi chạy lên bệnh viện nhưng nữa đường đi bà mới hoàn hồn nghe rõ người trúng đạn không phải con trai bà mà là Sở Giai Hân, theo camera ghi lại là Sở Giai Hân kéo ông Lục tránh được viên đạn thứ nhất nhưng khả năng quan sát của cô rất nhạy vừa liếc qua thấy đầu súng nhắm vào đầu của Tần Mặc Đình cô không nghĩ ngợi hoàn toàn theo phản ứng chạy đến đỡ một phát đạn trúng lưng có nguy cơ sẽ xuyên qua tim hiện tại đang cấp cứu ở bệnh viện Hoàng Nhân.
"Phu nhân.
.
chúng ta vẫn đến bệnh viện ạ ?" - Người tài xế cũng nghe qua người bẩm báo tình hình thì đi đến gần hỏi bà.
"Đi.
.
sao lại không đi" - Bà khua tay nhanh chóng vào xe đến bệnh viện.
Bước đến, Tần phu nhân kinh ngạc nhìn con trai yêu quý của mình ngồi như người mất hồn ở dãy ghế áo sơ mi thấm máu vẫn còn đó lòng bà đột nhiên thắt lại đi đến nhẹ nhàng vỗ vai con trai.
"Mặc Đình, con thay quần áo trước đi.
.
mẹ ở đây canh con bé thay con" - Bà ngồi xuống giọng nói hiền từ.
"Con muốn chờ cô ấy" - Giọng hắn khàn lạnh không nhanh không chậm đáp lời kiên quyết.
Bà nuôi nấn Tần Mặc Đình từ nhỏ đến lớn chưa từng thấy bộ dạng thảm hại như vậy của con trai mình lại còn có một sự sợ hãi trong đáy mắt của anh, bà thật sự đã hiểu ra cô gái bên trong kia có ý nghĩa cỡ nào đối với con trai mình.
Cuối cùng ánh đèn cấp cứu cũng tắt, sau ba tiếng ở trong phòng cấp cứu thì bác sĩ cũng đẩy cửa bước ra ngoài nét mặt ai cũng căng thẳng càng đối diện với Tần Mặc Đình càng sợ hãi.
"Cho hỏi ai là người nhà của bệnh nhân" - Bác sĩ còn chưa nói hết câu thì Tần Mặc Đình đã tiến đến.
"Vợ tôi sao rồi bác sĩ ?" - Một câu nói khẳng định đã rõ ràng sự thâm tình ôn nhu của hắn đối với cô.
"Dù đã lấy được viên đạn ra nhưng sức khoẻ của cô ấy hoàn toàn yếu đi rất nhiều, cô ấy được đưa đi cấp cứu trong tình trạng sẩy thai và mất máu! dù đã qua giai đoạn nguy hiểm nhưng việc sẩy thai đã khiến cơ thể của cô ấy suy yếu nặng nề