Nghi thức hôn lễ chính thức bắt dầu.
Linh Mục hỏi.
"Hàn Cảnh Văn con có đồng ý lấy Lệ Doanh làm vợ, dù thịnh vượng hay gian khổ, đều yêu thương, tôn trọng cô ấy suốt đời không?"
"Con đồng ý." Hàn Cảnh Văn cười tươi đáp.
Linh mục cũng quay sang hỏi Lệ Doanh như vậy
Lệ Doanh cũng nói. "Con đồng ý."
Cả hai cùng trao nhẫn.
"Ta tuyên bố, hai con chính thức là vợ chồng. Chú rể có thể hôn cô dâu của con rồi."
Bên dưới, đám Cung Hàn và Trịnh Khả Nhi, Lý Nam Tước, Hạ Tuyết và Hàn Cảnh Viêm hét hên háo hức.
"Hôn đi, hôn đi, hôn đi...."
Hàn Cảnh Văn nhìn vợ anh, ánh mắt đầy yêu thương, hôn lên đôi môi của cô một nụ hôn.
"Doanh Doanh, em đã chính thức là vợ anh rồi nhé."
"Ừm, chúc mừng Hàn tổng từ nay chính thức từ bỏ cuộc chơi để theo vợ.." Cô trêu chọc anh.
"Tiểu yêu tinh. " Anh nhéo má cô một cái. Cả hai cười rạng rỡ, hạnh phúc ngập tràn.
Cả trang viên Hàn Gia, vui như hội. Tiếng cười nói xôn xao, tiếng cụng ly leng keng nghe vui tai. Cả đám khách khứa, hôm nay đúng là không say sẽ không được về....
....
Đến chiều thì tiệc tàn. Kết thúc một ngày mệt mỏi. Hàn Cảnh Văn đưa Lệ Doanh về Thục Uyển.
Cả hai đang cùng xem lại quà cưới hôm nay. Cô thay một bộ váy màu hồng nhạt dài qua gối. Rồi ngồi xuống cùng anh.
Bóc giấy gói quà, cô hỏi, " Cảnh Văn à, chuyện về ông Louis, ông ấy là...cô ngập ngừng không dám hỏi tiếp, cô không dám tin chuyện ban nãy là sự thật..
"Là cha em." Anh nói.
"Sao anh biết?" Ánh mắt cô không tin lắm nhìn anh.
"Anh biết từ một tháng trước rồi, chỉ là muốn giành bất ngờ cho em." Cảnh Văn vừa nói vừa cầm một hộp đàn piano phiên bản nhỏ trong suốt như pha lê nhìn ngắm.
Cô đơ ra, "anh biết cả một tháng rồi sao?"
Ừm. Anh gật đầu tiếp tục bóc mấy hộp quà kia để kiểm tra.
Thấy anh cứ nửa thật nửa đùa, cô bực mình kéo mặt anh lại, gan lớn cắn vào môi anh một phát..rõ đau.
A...anh cau mày nhìn cô. "Doanh Doanh, em cắn anh."
"Hử, thì sao, đáng đời lại lừa em lâu như thế, còn làm ra vẻ nửa đùa nửa thật." Cô dẩu môi lên mà nói.
"Em..."
Cảnh Văn cười khổ, rõ ràng cái cô vợ này của anh bây giờ mới chính thức bộc lộ bản tính trước kia của cô. Hung dữ vô cùng.
Anh lập tức kéo cô lại, đè môi cô hôn ngấu nghiến.
Ưm...cô bị anh kéo bất ngờ, chả kịp phản ứng, bị anh hôn sâu, cả người phút chốc mềm nhũn, đỏ như tôm hấp.
"Doanh Doanh, là em gây trước nha, để xem anh trừng phạt em thế nào?" Anh cười gian ta nhìn cô.
Dút lời, anh ôm cô lên, đi thẳng về phòng ngủ.
Aaa....Cảnh Văn, buông em xuống. Cô hét rầm lên. Cả biệt thự có mỗi hai vợ chồng mà ồn ào chết được.
Hahaha...anh cười càng lớn..
"không thả, không thả...em hôm nay không xong với anh đâu..!! "
"Aaa..cái tên này..."
"Còn chuyện về cha em, anh mau nói nha," cô lại hỏi anh.
"Bỏ đi, ngày mai, anh đưa em đến dinh thự của ônh ấy." Anh nói xong lại