1 giây.
3 giây.
5 giây.
Hàn Cảnh Văn mới nhận lấy hai bản khám thai từ tay vợ mình.
"....Vợ à...em...em..." Anh không tin vào hai mắt của mình..
Trên giấy siêu âm, kết luận, " một thai nhi trưởng thành 16 tuần trong tử cung."
Có thai rồi, Doanh Doanh, em có thai sao? Anh kích động mừng như điên, ôm trầm lấy cô vợ nhỏ..
Mọi người ngớ ra.... vợ chồng Hàn Cảnh Văn vậy mà có bảo bảo nữa rồi...
Điều ước thành hiện thực rồi.
Đúng là bất ngờ nha.
"Vợ à cảm ơn em.." Hàn Cảnh Văn nói rồi hôn môi vợ một nụ hôn vô cùng ngọt ngào.. Thật lâu mới buông cô ra, mặc cho cả đám đều đang tròn mắt mà nhìn hai vợ chồng.
Mọi người lắc đầu, tối nay bọn họ tới dự sinh nhật của anh, nhưng còn chưa có ăn tiệc nha.
Thế mà hai cái con người này nghiễm nhiên cho bọn họ ăn đồ ăn của cún..
...
Ai cũng vui mừng cho đôi vợ chồng trẻ, có ai mà trong ngày sinh nhật, ước một cái thì được liền không...
Có nên gọi là cầu được ước thấy không nhỉ?
....
Sáng sớm hôm sau.
Hàn Cảnh Văn tới công ty như thường lệ. Lệ Doanh hôm nay chủ nhật rảnh rỗi, cô mang Tiểu Minh Hy đi dạo phố, tiện thể sắm đồ cho bảo bảo trong bụng.
Nghĩ lại tối hôm qua, cô bất giác có chút buồn cười, nghĩ lại khuôn mặt mất mát của anh trước khi đi ngủ, cô không khỏi thấy anh rất tội nghiệp.
Chả là buổi sáng, anh có ý định lấy cô làm quà sinh nhật, tính đâu buổi tôi, sẽ làm một trận oanh liệt, cho cô khó quên.
Có ai mà ngờ, lúc chúc mừng sinh nhật, cô đưa ra một bản khám thai, mới hơn ba tháng..
Mà giai đoạn đầu thai kì, rõ ràng chuyện vợ chồng là không được, nghĩ mà tội..
"Doanh Doanh ơi, đi được chưa?" Hạ Tuyết hôm nay hẹn cùng đi với Lệ Doanh.
Cô cũng muốn đi dạo cho khuây khỏa trước thời kì nằm ổ. Đối với vợ chồng Lý Nam Tước và Hạ Tuyết thì đứa con này vô cùng quý giá với họ.
Gần 7 năm vợ chồng, họ mới có được đứa bé đầu tiên. Lý gia cũng có đích tôn duy nhất.
Lệ Doanh nghe Hạ Tuyết gọi, cô đi vội ra, ôm theo tiểu Minh Hy.
"Mình xong rồi đây, chúng ta đi thôi."
Ba người, hai lớn một nhỏ, cùng được tài xế chở đến Trung Tâm Thương Mại lớn nhất thành phố.
Khu trung tâm sáng sớm còn ít người qua lại, Lệ Doanh đặt con gái vào trong xe đẩy, rồi cùng Hạ Tuyết đi vào trung tâm.
Hai cô gái đến gian hàng trưng bày đồ con nít trước tiên.
Chính là muốn mua áo váy cho công chúa nhỏ tiểu Minh Hy của Lệ Doanh.
Lệ Doanh đảo mắt nhìn một lượt, cô bất chợt thấy một bộ váy công chúa trắng như tuyết, lấp lánh treo ở trên cùng khu trưng bày..
Vừa nhìn thấy nó, cô liền cười tươi, chiếc đầm công chúa kia chẳng phải chính là, "ZaRa BaBies" áo dạ tiệc cho bé gái mà cô thiết kế sao?
Khi còn ở Ý, cô tham dự cuộc thi thiết kế cho các tài năng trẻ, và tác phẩm ZaraBabies này của cô chính là đoạt giải nhất.
Khi đó, cô thiết kế bộ váy này, lấy ý tưởng từ tiểu Minh Hy công chúa mới hơn 1 tuổi của cô.
Hiện tại, cô đang là nhà thiết kế nổi tiếng của hai công ty thời lớn là Channel Fashion và Holiter Daimon. Nhưng ít ai có thể biết đến mặt của cô. Vì cô ít lộ diện, chỉ trong các sự kiện lớn, báo chí mớ có thể thấy được cô.
Tác phẩm thiết kế đoạt giải nhất khi đó của cô giúp cô một bước thăng tiến trong mơ ước và nghề nghiệp của mình.
Và bây giờ, nó lại còn được đem ra may chế, lọt vào bản giới hạn.
Lệ Doanh nhìn chiếc váy một lúc, cô cảm thán không thôi. Nếu Minh Hy của cô mà mặc áo của mẹ nó thiết kế, chắc sẽ xinh lắm cho coi.
" Hạ Tuyết à chiếc váy kia rất đẹp phải không?" Lệ Doanh vừa hỏi vừa chỉ tay cho Hạ Tuyết nhìn thấy.
Hai mẹ bỉm lập tức quyết định muốn lấy nó...
Cô nhân viên ở cạnh đó, theo yêu cầu của Lệ Doanh liền lấy xuống, nhưng còn chưa kịp lấy, thì một giọng nói hơi chanh chua vang lên phía sau lưng.
"Tôi muốn lấy cái đầm đó."
Hạ Tuyết ngạc nhiên, Lệ Doanh cũng không ngoại lệ, cô khẽ cau mày rồi quay lại nhìn thử xem vị khách nào gan lớn mà lại muốn tranh áo đầm với bảo bối nhà cô.
Quay mặt lại, bốn mắt chạm đến nhau, Lệ Doanh không khỏi kinh ngạc,
" Dương Lan Ngọc?"
Cô ả kia cũng