Không biết là chim hoàng yến đã bị giam bao lâu, thiết lập của phong ấn là gì, tóm lại là mặc dù nó rất yếu, nhưng vẫn sống.
Giờ phút này nhìn thấy lão quản gia, nó vội vàng vỗ đôi cánh nhỏ muốn bay xa khỏi lão.
Lão quản gia lập tức trở mặt: "Bell ở trong tay ta, ngươi muốn giữ mạng cho hắn thì tới đây cho ta"
Vừa mới nói xong, làn khói đen nguyền rủa bỗng nổ tung trên người lão, Phương Cảnh Hành thấy lão cứ ôm Khương Thần mãi không chịu buông thì trực tiếp ra tay.
Cùng lúc đó, một chuỗi bùa phong ấn cũng bắn ra từ đầu ngón tay Khương Thần, như xiềng xích quấn lên người lão ta, tạo thành hiệu ứng trói.
Đám Cẩu Thịnh cũng đã chuẩn bị sẵn để đánh nhau, thấy thế lập tức nhào lên.
Tư Tế cũng không có bị điên mà ngồi im đó, hắn có động tác được lập trình là ôm chim hoàng yến trốn vào trong góc, im lặng nhìn bọn họ đánh nhau.
Lúc lão quản gia là boss đã bị bọn họ đã đánh bại rồi, giờ là NPC trong cốt truyện nên lão cũng giống với Nguyệt Huy trong [Y Lâm], sức mạnh suy giảm nhiều. Thế nên dưới sự chỉ huy của Phương Cảnh Hành, cả nhóm nhanh chóng đè lão xuống đất đánh cho bầm dập.
"Sao yếu thế? Hình như cắt giảm hơi nhiều thì phải?"
"Tôi cũng thấy thế, đã chuẩn bị tinh thần đại chiến 300 hiệp rồi, giờ lại thành ra thế này?"
"Hình như còn không mạnh bằng một nửa boss bình thường ấy nhỉ?"
"Chắc chắn không đến."
Phương Cảnh Hành hồi tưởng lại các loại cơ chế trong game, đưa ra suy đoán: "Nếu như lão ta bắt được chim, có con tin trong tay, có lẽ chúng ta sẽ bị hạn chế nhiều khi tấn công, cuộc chiến sẽ khó khăn hơn."
Kim Cạnh Liên Minh không mấy khi đánh cốt truyện hay phó bản, không phát biểu cái nhìn.
Cẩu Thịnh và Trá Tử thì chơi mấy cái này thường xuyên, nghe vậy thì ngẫm nghĩ, cảm thấy 80% là như vậy, không khỏi nhìn sang vị đại lão nào đó lấy thân làm tường.
Vị đại lão nào đó thấy cuộc chiến kết thúc, đại khái là chưa đã ghiền, lại đạp lão già kia một phát.
Lão quản gia bị bắt, vẻ mặt rét lạnh cứng ngắc: "Ta sẽ không khai ra chủ nhân đâu, có bản lĩnh thì các ngươi gϊếŧ ta đi."
Khương Thần gật đầu, định cho lão ta được toại nguyện, tiếc rằng lại có ủy thác từ hệ thống: "Bell ở đâu?"
Lão quản gia đảo mắt: "Ta sẽ dẫn các ngươi đi, các ngươi phải thả ta ra."
Khương Thần đáp: "Được."
Lão quản gia không tin cậu: "Các ngươi thề đi, nếu như đến lúc đó không thả ta ra, các ngươi sẽ bị nguyền rủa ăn mòn."
Khương Thần không vui, nhưng đang là giai đoạn làm theo kịch bản, thân bất do kỷ, hệ thống đã tự động cho người cả hai bên lập lời thề.
Thanh nhiệm vụ cũng đổi mới, yêu cầu bọn họ đi theo lão quản gia tìm Bell.
Lão quản gia thỏa mãn đứng dậy, mặc dù hai tay lão bị dây thừng trói lại, nhưng lão ta không hề lo lắng cho sự an toàn của bản thân, vẫn cái dáng vẻ thân sĩ mà hà khắc ấy. Khương Thần nhìn là lại thấy khó chịu, đánh lão ta thêm một trận, nhưng không có tác dụng gì, bèn phải quay sang tìm chim.
Đương nhiên là chim hoàng yến nhận ra cậu, nó bay tới đậu lên vai cậu, líu lo mãi bên tai.
Tư Tế nói: "Ta kiểm tra qua thì hình như nó bị trúng lời nguyền, có dấu vết của Nguyệt Huy."
Đám Cẩu Thịnh lập tức kích động, thầm nghĩ đúng thật kìa.
Lão quản gia hừ một tiếng bằng lỗ mũi, dáng vẻ này hiển nhiên là biết rõ mọi chuyện.
Chim hoàng yến thì tự rúc thành một cục bông, lại chíp chíp.
Khương Thần hỏi: "Làm thế nào để hóa giải?"
Tư Tế lắc đầu: "Ta cũng không biết, Bell lợi hại hơn ta, các ngươi hãy cầm theo ba cuốn sách này tới tìm hắn hỏi thử đi."
Khương Thần nhận sách rồi cất đi, cảnh này cũng kết thúc.
Đa phần bọn họ đều đã đánh xong cốt truyện [Y Lâm], biết để giải chú thì phải uống máu, đều chuẩn bị tâm lý về sau phải đi lấy máu, theo lão quản gia ra cửa.
Một đám người chơi đang đợi bên ngoài, thấy tạo hình mới của lão quản gia thì tập thể hết hồn.
Ban nãy do tiệm sách quá nhỏ nên bọn họ không thể vào, chỉ có thể đứng ngoài nhìn qua ô cửa kính, trông thấy đại lão hình như đang uống trà với lão quản gia thì có vài NPC xa lạ vọt vào, thế nên họ không biết bộ mặt thật của lão ta, giờ thấy thì mới sững sờ.
"Ông ta không phải là người tốt!"
"Chẳng lẽ việc chim hoàng yến mất tích có liên quan tới lão ta à?"
"Vãi chưởng Đại Tiểu Thư đã khổ thế rồi mà lão quản gia của nàng cũng có dã tâm luôn?"
"Bảo Đại Tiểu Thư biến lão thành phân bón cho hoa đi."
"Khoan, mau nhìn chim trên vai đại lão kìa!"
Người chung quanh nhìn sang, đối diện với một chú chim hoàng yến xinh đẹp.
[Loa] Thần Tinh quan sát Duyên: Báo —! Chim đã được giải phong ấn [Screenshot]
[Thế giới] Ám ảnh cây nấm: Tốc độ này...
[Thế giới] Tôi là gϊếŧ: Không hổ là mấy người [ngón cái]
[Thế giới] Luận văn khó viết quá: Vậy tiếp theo là mang chim đi trả à?
[Thế giới] Trở về đến đây: Đừng bảo là một ngày xong luôn thật nhé?
[Thế giới] Hoa Thần lấy mệnh hồn: Thế giờ đã đến phần cuối chưa, rốt cuộc chim hoàng yến có phải do người biến thành không?
[Thế giới] Không thể đăng nhập: Ai ở hiện trường hỏi đi.
[Thế giới] Cái đuôi của tháng tám: Đại lão bảo đúng rồi.
[Thế giới] Khó nhớ mật khẩu quá: Oa, chúc trước nhé, chúc cho Đại Tiểu Thư và người tình cuối cùng cũng sẽ về bên nhau!
[Thế giới] Dốt đặt tên: Chúc phúc.
[Thế giới] Bạc hà mèo: Chúc phúc.
Kênh thế giới xếp hàng chúc phúc, trong bầu không khí đó, nhóm tám người đi theo lão quản gia về lại thành Vias, nghe lão ta đòi ngồi xe ngựa. Bởi vì lúc đi lão muốn kéo dài thời gian đợi thuộc hạ tới cướp chim, giờ bại lộ thân phận rồi thì lão cũng không muốn hành xác nữa.
Đương nhiên, tiền thuê xe ngựa người chơi phải móc túi.
Nhóm tám người cố nén ham muốn bóp chết lão già kia, bỏ tiền lên ngồi xe ngựa, đi vào một thành trấn khác rồi dừng lại trước một tòa nhà xa hoa. Lại nghe lão già kia đòi ở đây uống trà đợi người của lão mang Bell tới.
Bọn họ không có vấn đề gì, dẫn lão ta vào, vừa vào đã gặp mấy tên NPC, trong đó có ba tên nhìn siêu quen, chính là cái đám lúc nãy tới cướp chim. Hai tên còn lại thì trông rất lạ.
Năm tên kia thấy lão quản gia bị trói, lập tức đứng dậy, lão quản gia phải ra mặt ngăn cản thì mới ngăn được cuộc chiến.
Bởi vì lão ta đã đồng ý dùng Bell để đổi lấy tự do của mình, không đưa Bell đến mà lão đã được thuộc hạ cứu ra thì sẽ phải chịu nguyền rủa.
Cũng do lời thề đó nên chỉ người chơi có thể cởi trói cho lão, người chơi không giữ lời thì lão ta mới được phép để thuộc hạ hỗ trợ.
Lão quản gia nhìn tên cầm đầu: "Bell không chạy mất chứ?"
Thuộc hạ đáp: "Không chạy, hắn còn đang bị giam."
Vừa mới dứt lời, đám Khương Thần đã thấy đằng sau dòng nhiệm vụ "Tìm Nate hỏi tung tích của Bell" có thêm một cụm "đã hoàn thành".
Đám Cẩu Thịnh: "..."
Hóa ra đây chính là tên nhân viên cửa hàng chó chết kia, gã cũng là người của lão quản gia!
Phương Cảnh Hành biết Khương Thần sẽ tò mò về tuyến đường bình thường, bèn cân nhắc một chút: "Nếu vậy thì nhiều khả năng việc gã ta bán cửa tiệm của Bell cũng là do lão quản gia sai khiến."
Bởi vì bọn chúng bắt Bell, nhưng Bell mãi không về nhà thì sẽ khiến hàng xóm láng giềng hoài nghi. Còn nhân viên thì biết chủ tiệm đã bị bắt giữ, thế nên mới không ngần ngại bán tiệm như vậy.
Anh nói tiếp: "Phao cứu sinh của lão quản gia là Bell nằm trong tay lão, giả sử thiết lập này sẽ cố định không đổi, vậy dù trước đó chúng ta có tìm được nhân viên của cửa hàng thì cũng không tìm được Bell, mà có khi còn bị gã ta lừa, vòng vèo mất rất nhiều thời gian mới tra ra được là có liên quan tới Đại Tiểu Thư."
Anh nhìn Khương Thần: "Nhưng nếu thiết lập đó có thể thay đổi, vậy thì khó mà nói, em sẽ dùng tài khoản khác kiểm tra xem."
Khương Thần gật đầu.
Phương Cảnh Hành nói: "Đến lúc đó anh phải theo giúp em."
Khương Thần hỏi: "Tại sao?"
Phương Cảnh Hành cười nói: "Bởi vì em không tò mò chuyện này."
Khương Thần liếc anh một cái: "Tôi có thể đợi người khác làm."
Phương Cảnh Hành đáp: "Người khác có hiệu suất cao như em không?"
Khương Thần không thèm để ý tới tên này nữa.
Những người còn lại im lặng quan sát, cứ cảm giác hôm nay mình sáng sáng thế nào ấy.
Lão quản gia lại không phản ứng gì với chuyện này, tao nhã đi tới trước ghế, ngồi xuống, đợi bọn họ thả người.
Người chơi không chạy nhanh bằng xe ngựa, đi được nửa đường đã mất dấu bọn họ, thế nên cả tòa nhà vô cùng thanh tịnh.
Mấy phút sau, Bell với đầy rẫy những vết thương bị đám thuộc hạ của lão quản gia dẫn tới.
Chim hoàng yến vội vàng bay qua, vòng quanh y chiêm chiếp gọi.
Lão quản gia không nhìn bọn họ, đứng dậy đi đến bên Khương Thần, giơ tay lên với cậu.
Khương Thần nhìn trước mặt mình xuất hiện nút "thả người", tạm thời không bấm, thử đi hai bước, phát hiện lão quản gia cũng di chuyển theo, bèn nói: "Để lại một người trông coi Bell, những người khác đi theo tôi."
Cậu bỏ lại một câu như vậy rồi đi dạo quanh tòa nhà.
Lão quản gia lẽo đẽo theo cậu cả đường, không ngừng nhắc nhở: "Thả người."
Khương Thần mắt điếc tai ngơ.
Lão quản gia: "Các ngươi muốn bị nguyền rủa sao?"
Khương Thần vẫn không thèm nhìn lão.
Lão quản gia: "Nếu hôm nay các ngươi không thả người thì sẽ bị nguyền rủa, sống không bằng chết!"
Khương Thần tản bộ tới sân sau, trông