Nhóc Phương khiến người ta ghét vẫn chưa chịu thôi.
Anh biết tính Đỗ Phi Chu, hẳn là sẽ không làm mấy việc này, bèn nhìn sang Kiếm Khách ở bên cạnh. Trong đầu suy đoán, ngoài miệng lại nói: "Vị này là?"
Đỗ Phi Chu trả lời: "Một người bạn của tôi."
Phương Cảnh Hành hỏi: "Là vị tiền bối đó ạ?"
Đỗ Phi Chu đáp: "Ừ, là người thiết kế Vì Thần."
Ông giới thiệu sơ lược: "Họ Đường, phó giám đốc của Du Mộng, trước kia cũng từng làm tuyển thủ."
Phương Cảnh Hành lập tức giở ra bộ mặt hậu bối tiêu chuẩn, lễ phép nói: "Chào Đường tiền bối, vừa rồi là ngài gọi bọn cháu ạ? Lúc nãy bọn cháu mải nói chuyện nên không nghe rõ."
Dứt lời anh nhìn sang người bên cạnh, tỏ vẻ hỏi ý.
Khương Thần bình tĩnh nói tiếp: "Hình như là thần gì đó."
Ý là chính cậu cũng không nghe rõ.
Phó giám đốc Đường: "..."
Đỗ Phi Chu: "..."
Đỗ Phi Chu biết ngay là chuyện này quá dở hơi, già đầu rồi mà còn tin mấy thứ này.
Với cả, đột nhiên có người lên tiếng ở đằng sau như vậy, có khi chính ông cũng sẽ quay lại nhìn xem ai. Ông giữ im lặng, đợi lão bạn giày vò cho xong.
Phó giám đốc Đường nhìn Phong Ấn Sư chằm chằm: "Tôi gọi Khương Thần."
Phương Cảnh Hành diễn rất thật: "Khương Thần?"
Khương Thần đứng bên cạnh thì im lìm, dáng vẻ rất thờ ơ, nghe Phương Cảnh Hành nói chuyện với bọn họ.
Phó giám đốc Đường nghĩ hôm nay đúng là phí công.
Ông ta hỏi: "Cậu không thấy quen tai à?"
Khương Thần bị điểm danh, không thể không lên tiếng: "Không thấy."
Phó giám đốc Đường lại nói: "Chẳng phải cậu là fan của Thần Huy Lan Nhạc sao?"
Khương Thần đáp: "Đúng, có chuyện gì sao?"
Phó giám đốc Đường còn chưa kịp thăm dò tiếp, Phương Cảnh Hành đã mở miệng: "Bảo sao em nghe cứ thấy quen quen."
Anh nói với người bên cạnh: "Đó là tên thật của Thần Huy Lan Nhạc, là cậu nhỏ của Thừa Nhan đó."
Khương Thần "à" một tiếng: "Tôi không để ý tên thật."
Phó giám đốc Đường: "..."
Khương Thần nhìn tên bạn ngứa đòn này, chủ động hỏi: "Sao ngài lại gọi bọn tôi bằng tên người đó?"
Phó giám đốc Đường vừa há mồm ra đã nói: "Bởi vì tôi cảm thấy phong cách của cậu rất giống hắn, hoài nghi không biết có phải cậu xuyên qua hay trùng sinh gì đó không, nên gọi thử một tiếng xem."
Khương Thần: "..."
Phương Cảnh Hành: "..."
Ngài phó giám đốc cười ha hả: "Đùa thôi, tôi thấy được bóng dáng tên đó trên người cậu nên nhất thời buột miệng."
Ông vượt qua cảm xúc đau thương căm giận, nuốt xuống một ngụm máu, nói tiếp: "Hôm nay tôi tới đây vì nghe tin nhiệm vụ Vì Thần đã bị phá, tò mò muốn gặp các cậu một lần."
Phương Cảnh Hành nói: "Sao tiền bối lại biết bọn cháu ở đây?"
Phó giám đốc Đường nói: "Nghe lão Đỗ bảo hai người đi đánh săn tiền thưởng nên tìm thử vài chỗ."
Ông không muốn nghe thằng nhóc này nói chuyện, lại nhìn về phía Phong Ấn Sư: "Thêm bạn đi, trước kia tôi chơi thân với Thần Huy Lan Nhạc nhất đó, biết không ít chuyện của hắn."
Khương Thần chấp nhận lời mời kết bạn, cũng bỏ ngài phó giám đốc vào nhóm "Năm tháng là con dao mổ heo".
Phó giám đốc Đường vẫn chưa muốn đi, ra hiệu cho bọn họ đánh tiếp, ông sẽ ở bên cạnh quan sát.
Phương Cảnh Hành không rõ liệu ông ta có còn bày trò gì không, định né xa trước đã: "Cái này hơi khó đánh nên bọn cháu đang bàn nhau xem có nên đi chơi cái khác điều chỉnh lại tâm trạng không..."
Phó giám đốc Đường chưa nghe hết đã nói: "Được thôi, vừa hay bọn tôi cũng đang rảnh, chi bằng đi cùng..."
Phương Cảnh Hành gần như mở miệng cùng lúc với ông ta, nói nốt câu còn lại: "Như là nhiệm vụ tình nhân chẳng hạn."
Phó giám đốc Đường: "..."
Đỗ Phi Chu: "..."
Khương Thần: "..."
Ánh mắt Phương Cảnh Hành đảo quanh bọn họ, không hề có vẻ gì là khó chịu vì bị quấy rầy, tiếp tục giữ dáng vẻ lễ phép mà hỏi: "Chơi cái đó khá thú vị, cũng rất giải trí thoải mái, tiền bối có muốn đi cùng không?"
Đỗ Phi Chu mở miệng trước: "Thôi, hai người đi chơi đi."
Hai lão già bốn năm chục tuổi đi làm bóng đèn phá đám thanh niên thì thôi, giờ còn định cùng nhau làm nhiệm vụ tình nhân... Ông không muốn làm chuyện mất não như vậy.
Nhưng phó giám đốc Đường lại dám làm, tiếc là Đỗ Phi Chu không phối hợp nên đành phải thôi. Đưa mắt nhìn hai người này đi xa, ông và Đỗ Phi Chu nhìn nhau mấy giây rồi nói: "Tôi thấy có thể thử thêm lần nữa."
Đỗ Phi Chu nói: "Ông đi làm đi."
Phó giám đốc Đường đáp: "Tôi xin nghỉ sáng nay rồi."
Ông ta xoa cằm: "Hai đứa nó lúc nào cũng dính với nhau à, có khi nào tách ra không?"
Đỗ Phi Chu đáp: "Thỉnh thoảng Phương Cảnh Hành sẽ đi livestream."
Ông muốn lão già này bớt gây phiền hà, bèn nhắc nhờ: "Chẳng phải ông có thể tra tin tức từ phía bên kia à?"
Phó giám đốc Đường nói: "Tra được chứ, nhưng kiểu gì chẳng tra ra một cái chứng minh thư với cái tên xa lạ, thế thì có tác dụng gì?"
Đỗ Phi Chu nghĩ cũng phải, không muốn lại tiếp tục cái chủ đề hoang đường này nữa, quay người bỏ đi.
Một bên khác, Khương Thần đi theo Phương Cảnh Hành rời khỏi khu đánh quái, bước lên con đường mòn.
Phương Cảnh Hành bất đắc dĩ: "Người bạn kia của anh cũng nghĩ ra nhiều thứ thật đấy."
Khương Thần im lặng.
Phương Cảnh Hành nói: "Anh chơi thân nhất với ông ấy thật à?"
"Xem như là vậy." Khương Thần nói: "Ngoài đồng đội ra thì tôi thường xuyên tổ đội với tên đó, hắn có kha khá ý tưởng mới lạ."
Phương Cảnh Hành đã hiểu: "Vậy hồi trước hai người chơi với nhau chắc gây ra không ít tai họa cho người khác nhỉ?"
Khương Thần nhớ tới chuyện quá khứ, nở nụ cười, không khỏi quay đầu lại nhìn một chút.
Vùng ngoại ô buổi sáng thưa thớt bóng người, con đường sau lưng không có một ai.
Cậu quay trở về, nhìn sang người bên cạnh: "Đi đâu?"
Phương Cảnh Hành cười nói: "Đương nhiên là đi làm nhiệm vụ tình nhân rồi, lỡ lại đụng phải bọn họ thì sao?"
Khương Thần ngẫm nghĩ, đồng ý.
Hai người bèn tới địa điểm có NPC phát nhiệm vụ tình nhân gần nhất.
Để nhận nhiệm vụ tình nhân, trước hết hai người cần phải đính ước.
Trong Du Mộc có ba loại là đính ước ngắn hạn, đính ước lâu dài và kết hôn trọn đời, cấp bậc càng cao thì phần thưởng nhận được càng lớn.
Cái thứ nhất thì sau khi hoàn thành nhiệm vụ sẽ tự động cởi bỏ, cái thứ hai cần tiêu một chút vàng trong game, cái thứ ba thì cần phải nạp tiền mua đạo cụ trong cửa hàng mới cởi được.
Phương Cảnh Hành phân tích rất nghiêm túc đàng hoàng: "Bọn mình luôn tổ đội với nhau nên có thể chọn đính ước lâu dài, dù gì cũng nhiều lợi ích hơn."
Khương Thần nhìn anh.
Phương Cảnh Hành nói: "Nếu anh thấy không đủ thì có thể chọn kết hôn."
Khương Thần không muốn nghe mấy lời nhảm nhí đó, gửi một lời mời đính ước lâu dài.
Dù sao thì ngoài Phương Cảnh Hành ra, có lẽ cậu sẽ chẳng bao giờ làm cái trò này với ai khác.
Phương Cảnh Hành vốn chỉ thuận miệng nói vậy, không ngờ cậu lại đồng ý thật, trái tim hơi nảy lên: "Anh nghĩ kĩ rồi chứ?"
Khương Thần nói: "Có nhận không?"
Phương Cảnh Hành nhận chứ, lập tức nhấn đồng ý.
Dưới ID của hai người đồng thời xuất hiện xưng hô mới, viết là bạn đời của người còn lại. Phương Cảnh Hành rất vui, nhận nhiệm vụ xong thì dẫn cậu đi.
Nhiệm vụ tình nhân có tổng cộng mười cái, chỉ toàn mấy nhiệm vụ nhàn nhã với xúc tiến tình cảm nên cũng không khó.
Cái thứ nhất là đưa thư giúp người ta,