CHƯƠNG 32: THỬ THÁCH
Cao Minh và Mục Nhất Dương trải qua một đêm ái ân nồng nàn mới nghĩ đến chính sự. Làm thế nào để thoát khỏi đây?
"Tại sao cậu lại ở đây?" - Cao Minh mong chờ, mong rằng là Mục Nhất Dương vì anh mà tới đây.
Mục Nhất Dương thành thật: "Hôm đó không thấy anh, nên tôi đã ra biển và (...)"
Cao Minh có chút thỏa mãn, nhưng lại nghi ngờ: "Vậy tại sao cậu lại bị nhốt ở đây?"
"Tôi không biết, nghe thoáng qua thì do tôi là kẻ ngoại biên, bị giam giữ để chờ ngày hành quyết. Thế còn anh?"
"Tôi bỏ trốn?"
"Bỏ trốn?" Mục Nhất Dương khó hiểu, tại sao lại phải bỏ trốn chứ? Anh đã mắc tội gì?
Cao Minh kể rõ sự tình cho Mục Nhất Dương nghe. "Đúng vậy! Tôi đã gặp Tống Minh Chi!"
"Tống Minh Chi? Bà ta đang ở đâu?" - Mục Nhất Dương bất ngờ, không ngờ anh đã đi trước một bước.
"Trong tòa lâu đài kia (...)" - Cao Minh kể lại mọi chuyện, từ lúc Trương Tuyết Nhi xuất hiện cho đến bây giờ.
Trái tim Mục Nhất Dương rung động, biết rằng Cao Minh không muốn mình gặp nguy hiểm, nhưng vẫn khẽ trách: "Anh cứ như vậy bỏ lại tôi ở đó?"
Cao Minh đang ôm cậu trong lòng, liền siết chặt hơn, thành thật nói. "Thật xin lỗi, nhưng tôi không muốn ảnh hưởng tới cậu."
"Mẹ nó, tôi đã ở đây cùng anh rồi, còn dám nói như thế?" - Mục Nhất Dương cáu giận. Thật ra cậu không trách anh, vì anh muốn cậu an toàn mà!
Cao Minh có chút sửng sốt. Lát sau, nghĩ ra được điều gì đó, anh nhẹ nhàng ôm Mục Nhất Dương vào lòng. Mục Nhất Dương giãy giụa liên hồi, thân là một thằng đàn ông, lại bị một người đàn ông khác ôm vào lòng, như thế quả thật mất mặt.
Thấy người trong lòng đang cố gắng đẩy mình ra, Cao Minh siết chặt Mục Nhất Dương: "Ngoan, từ giờ sẽ nghe theo cậu!"
Mục Nhất Dương quả nhiên im bặt, xấu hổ mà đánh trống lảng: "Theo anh, mấy vụ thảm sát kia có liên quan tới Tống Minh Chi không?
"Tôi không biết!".
Cao Minh hồi tưởng lại sự việc:
Năm 2010, hạn hán kéo dài, để tìm kiếm một nguồn lương thực mới, ba người thanh niên được cử đi tới đó. Giữa đường, thuyền của họ bị bão đánh vỡ tan. Người ta tìm thấy ba thi thể trương phình vì nước biển. Cơ thể còn nguyên vẹn nhưng thực ra nội tạng của họ bị rút hết, được thay thế bởi một loại cỏ kì lại. Trên trán mỗi người có một hình ngôi sao năm cánh.
Năm 2013, thảm kịch lại tiếp tục xảy ra. Một dòng tộc quyền thế đi nghỉ mát. Mặc cho những lời khuyên ngăn của người dân ở ven biển, họ vẫn tiếp tục chuyến đi tới Tích Nhược. Mười ngày sau, những người đánh cá phát hiện một con tàu du lịch trôi hững hờ trên biển, hình như nó bị mất phương hướng. Con tàu không có dấu vết của sự sống, tất cả gia tộc đều chết, nội tạng của họ quả nhiên bị trút hết và cũng được thay thế bằng loại cỏ kì lạ kia. Ngôi sao năm cánh cũng được đánh dấu trên trán họ.
Mục Nhất Dương nói: "Nội tạng bị trút hết, được thay thế bằng một loại cỏ kì lạ. Tôi nghĩ đây là tập tục của một trường phái dị giáo nào đó."
Cao Minh cũng góp phần: "Ngôi sao năm cánh ở đây như là một loại "vết tích". Chính xác thì, hình ngôi sao năm cánh là kí hiệu liên quan đến sự sùng bái tự nhiên xuất hiện sớm nhất thế giới, cũng là một kiểu hoàn mỹ, thanh khiết nhất trong hình học. Lúc đầu, sao năm cánh đại diện cho nữ giới, sau đó bị hiểu