CHƯƠNG 35: CẬU ẤY LÀ VỢ TÔI!
Trải qua một đêm đầy đả kích, Cao Minh cuối cùng cũng lấy lại tinh thần. Mục Nhất Dương đêm ngủ cũng không sâu, mỗi lần tỉnh dậy là một lần nghe thấy tiếng mở cửa phòng tắm, sau đó là tiếng nước xối xả.
Sáng nay tỉnh dậy, hai người toàn thân mệt mỏi. Một người ngủ không đủ, một người đấu tranh tư tưởng cả đêm. Cái này phải trách ai đây?
Hai người họ quyết định lên đường, nhưng Mục Nhất Dương cứ nhất quyết đòi tới Nghi Giang gặp sư phụ trước.
Cao Minh lặng lẽ suy nghĩ. Cổ nhân có câu: "Phàm là những chuyện trọng đại thì về nhà hỏi vợ, vợ bảo sao, cứ làm ngược lại, ắt sẽ thành công! "Được, quyết định vậy đi!
"Chúng ta đi tới ngân hàng trước". Cao Minh dõng dạc tuyên bố.
"....."
....................................................
Michael loay hoay giữa ngã ba. "Mẹ nó, rốt cuộc ngân hàng ở đâu vậy?"
Sử dụng bản đồ cả nửa ngày vẫn chưa tìm thấy địa điểm mong muốn, Michael cáu giận, thầm chửi bới xung quanh."Haiz, đường trở về khách sạn còn không nhớ!"
"Please show me the way to go to that bank!"(Làm ơn chỉ tôi cách để đi đến ngân hàng này!). Michael thành tâm hỏi một người khách qua đường, tay chỉ vào bản đồ. Người này không biết tiếng anh, lại thấy khuôn mặt Michael phờ phạc bên cạnh, khó chịu mà lướt qua.
Michael có chút chán nản, muốn giao tiếp với mọi người bằng tiếng mẹ đẻ nhưng chợt nhận ra, phát âm của mình không chuẩn, vốn từ vựng cũng không nhiều, cách đặt câu có vấn đề.
Tiếp tục hỏi đường, lần này Michael nhìn thấy một cậu học sinh đang tiến về phía mình nên nhờ giúp. "Please show me the way to go to that bank!"(Làm ơn chỉ tôi cách để đi đến ngân hàng này!).
Cậu học sinh ấy ngơ ngác, mãi một lúc lâu sau mới hiểu ra liền nói: "Oh, go left three steps then go right five steps, then go left and go right..." (Ồ, đi bên trái ba bước sau đó đi bên phải năm bước, sau đó đi bên trái sau đó đi bên phải..) :)))
Michael "....." (hiểu chết liền)
Đây là do cậu học sinh này, có hiểu một chút tiếng anh nhưng không đủ khả năng chỉ đường. Cậu ta nhầm "turn left, turn right" (rẽ trái, rẽ phải) thành "go left, go right" (đi bên trái, bên phải). Nghe cứ như kiểu đi bên trái đường xong lại sang đi bên phải đường, cứ đi mãi là đến nơi :))))
Michael hết chịu nổi, bước đến hỏi một cô gái đang ngồi trong quán nước.
Thấy Michael đang tiến lại gần, cô gái khó tính quan sát một hồi, lòng thầm nghĩ "các vụ lừa đảo gái xinh đều là do bị bọn trai đẹp lưu manh dụ dỗ." Nghĩ thế nào làm vậy, cô gái đứng phắt dậy, nhanh chân rời khỏi đó, không để Michael có cơ hội bắt chuyện.
"...."
Và anh Michael, anh quá là na na đen :))
Phải nhờ cậy đến người thứ n, Michael mới tìm thấy điểm đến. Vác cái xác đã quắt khô tới trước cửa ngân hàng, Michael mệt nhọc, chán nản...
"Kia chẳng phải là Henry sao?" - Cao Minh bất ngờ xuất hiện, Michael ôm một chút hi vọng. Michael góp toàn bộ sức lực còn lại, lớn tiếng gọi: "Henry!"
Cao Minh nghe thấy tiếng gọi, không để tâm nhiều lắm. Cái tên Henry này...nghe quen quen!
Michael bán sống bán chết gọi Cao Minh một lần nữa: "Henry!"
Cao Minh lúc này mới quay lại, nhìn cái người mang bộ dạng nhếch nhác đứng đằng kia, sửng sốt một hồi.
"Michael!"
Mục Nhất Dương đang đi bên cạnh, thấy Cao Minh dừng lại, phóng tầm mắt ra phía sau, hiếu kì hỏi: "Anh quen người đó à?"
"Ừ, bạn tôi!". Cao Minh trả lời qua loa xong tiến dần về phía Michael. Mục Nhất Dương tự giác theo sau.
Michael thì không cần phải nói, hắn ta mừng rỡ hẳn lên, cứ như kẻ đói lâu năm bắt được mâm vàng, hết sức mà ngấu nghiến, nuốt sạch mọi sự trợ giúp.
"Why are you here?" (Tại sao cậu lại ở đây?) - Cao Minh hỏi.
"I want to visit you!" (Tôi muốn tới thăm cậu!) - Michael cười xuề xòa.
Cao Minh nhếch mép cười, cái suy nghĩ của cậu - ông đây không phải là nhìn thấu rồi sao?
"Don't tell a lie!"