Mai Như Ngọc hối hận đến xanh ruột suốt quãng đường về nhà.
Về đến nhà cậu phải chửi bới đám "địa ngục Tịch Mịch" trong nhà kia bằng từ ngữ ác độc nhất, không phải tay đấm, chân đá mới vừa lòng!
Sau khi chửi bới đống ảnh Tịch Mịch treo đầy trong nhà hơn 10 phút, hành hạ, đánh đập gối ôm "Tịch Mịch" hơn 10 phút, Mai Như Ngọc bỗng giật mình phát hiện...
Miễn dịch của cậu với Tịch Mịch tăng lên rồi!
Suốt nửa tiếng nhìn thẳng vào mặt Tư Không Tịch, trong TV vẫn như cũ chiếu phim của Tư Không Tịch, vẫn giọng nói và biểu cảm diễn xuất phong phú kia, nhưng mặt cậu vẫn không đỏ, tim không đập nhanh này.
Thậm chí còn có thể nhìn thẳng vào Tư Không Tịch trong TV gào thét, chửi mắng nữa kìa.
So với nửa tháng trước, cậu chỉ cần nhìn thấy cái bức ảnh Tư Không Tịch nửa kín nửa hở là đã chịu không nổi, cậu nay đã khác xưa rồi.
Mai Như Ngọc đấm bộp một cái vào gối ôm Tư Không Tịch: "Trò vặt vãnh này! Tôi còn không trị nổi anh hay sao!"
Khi còn nhỏ, đến "địa ngục mama" cậu còn có thể tự mình vượt qua, một cái "địa ngục Tịch Mịch" thôi mà, còn không phải quá đơn giản hay sao.
Uhm, đối diện với người thật tuy vẫn còn hao tâm tổn khí đôi chút, nhưng cậu tin kiên trì nhất định thằng lợi!
Nếu ảnh chụp đã không còn tác dụng gì, ngày mai có thể bảo anh họ đến dỡ hết đống ảnh siêu to khổng lồ trong nhà xuống hết rồi!
"......!Có nên ném hết đống ảnh kia đi không nhỉ?" Mai Như Ngọc lăn lộn trên giường, tay ôm gối ôm Tịch Mịch lại có chút do dự.
"Thôi bỏ đi! Vẫn nên để nguyên như vậy trong nhà đi, đem đi ném rồi nhỡ có người nhặt lại về đem bán thì sao.
Còn không bằng tự mình bán đi còn hơn."
"Bán không đi như vậy không lời được bao nhiêu, nên bắt hắn ta ký tên vào từng bức ảnh, đến lúc bán mới thực sự đáng giá!"
Vì thế người không hề ham tiền bạc - Mai lươn lẹo liền quyết định cứ cách ba ngày sẽ lấy ra một bức ảnh "siêu to khổng lồ" bắt Tư Không Tịch ký tên lên, sau đó trộm vào nhóm fan Đại Tư Không đăng bài bán hàng.
Lời to nha!
Kiểu kinh doanh này nghe vẻ có thể đem lại lợi nhuận lâu dài nha!
Hầu kết của Mai Như Ngọc chuyển động....!Uhm,...còn gối ôm thôi không bán vậy.
Không những có thể trút giận, còn có thể làm gối ngủ, còn...!còn rất hữu dụng đấy.
Cậu tuyệt đối không phải bởi vì yêu thích cái gối ôm này nên mới giữ nó lại đâu.
Cậu chỉ cảm thấy không nên đêm đồ mình dùng qua rồi bán cho người khác.
Ném đi thì lãng phí, thôi thì đành giữ lại vậy ~
Vì thế Mai Như Ngọc tâm trạng vui sướng gối đầu lên một cái gối Tư Không Tịch, ôm một cái gối ôm Tư Không Tịch ngủ ngon lành.
Mà người thật lúc này còn đang nằm trên giường lớn của chính mình mải suy nghĩ xem sau bữa cơm đã hẹn kia, làm sao có thể có tiếp một cuộc hẹn, một bữa cơm khác.
"Có qua có lại mới toại lòng nhau", đây đúng là một phương thức giao lưu rất tốt.
Ngày hôm sau, Mai Như Ngọc ngủ thẳng cẳng đến lúc mặt trời lên cao đã lâu.
Sau khi rửa mặt, chải đầu xong đã 10 giờ sáng, cậu chỉ ăn lót dạ một miếng bánh mì và uống một ly sữa.
Dù sao, lát nữa cậu sẽ đi ăn buffet hải sản cao cấp và đồ nướng, tốt nhất là nên để bụng đói.
Cậu với tay lấy điện thoại, theo thói quen lướt tin tức, coi hot search.
Có thể thấy, tất cả những top hot search đầu đều bị 《 Nhật ký phấn đấu từ không đến có của mỹ nam》bao trọn, những minh tinh hay chương trình khác không chen vào được.
Nhưng《 Minh tinh biểu diễn 》 vẫn chiếm một vị trí nhỏ.
Hôm nay đã là thứ sáu, ngày mai sẽ phát sóng tập tiếp theo của 《 Minh tinh biểu diễn 》.
Cho nên các thí sinh của 《 Minh tinh biểu diễn 》cũng rất được chú ý.
Mai Như Ngọc cũng nhìn thấy được vài hastag liên quan đến Trương Bân, Tô Nhạc, Lưu Bán Tuyết và mấy thí sinh khác có năng lực tốt đang rất được quan tâm.
Trong số đó, có một chủ đề liên quan đến Trương Bân #Trương Bân mong muốn ký hợp đồng công ty giải trí Tàng Kim, công ty giải trí Tàng Kim Giải Trí vui vẻ hoan nghênh #.
Chuyện của Trương Bân cậu và chị Minh đã nói qua với mẫu thân đại mỹ nhân, không có gì bất ngờ xảy ra chuyện ký hợp đồng với công ty giải trí Tàng Kim chỉ là chuyện sớm muộn.
Có hastag cũng không thành vấn đề, thậm chí còn làm tăng độ nóng.
Tuy nhiên lúc Mai Như Ngọc lướt đọc bình luận, bỗng nhiên đọc được vài bình luận rất cổ quái.
【 Người như Trương Bân mà cũng có thể làm minh tinh được sao? Quả nhiên là giới giải trí loại người nào cũng vào được.
】
......
【 Trương Bân nợ tiền không trả, hơn nữa còn nói dối hết lần này đến lần khác.
Mình thì thoải mái đi làm minh tinh, để mẹ và em gái phải bày quán bán hàng ngoài đường kiếm tiền cho hắn đi học.
Hắn không cảm thấy xấu hổ sao? 】
......
【 Cha hắn là con nghiện cờ bạc, ai biết được cả nhà Trương Bân là loại người gì? 】
Những bình luận này xen giữa những bình luận lạc quan, vui vẻ, lại quá đột ngột, hơn nữa bình luận trôi rất nhanh nên các fan của Trương Bân cũng không kịp đáp trả.
Fan của Trương Bân cũng chỉ kịp báo cáo bình luận vi phạm, không có làm lớn chuyện lên.
Nhưng cũng còn một lý do khác nữa đó là quy mô fan vẫn bé, nhân khí lại nhỏ nên không thể trở thành chuyện lớn được.
Nếu như có phòng làm việc, hoặc thủy quân nào nắm lấy mấy cái bình luận này gây thị phi, thì chuyện nợ nần của Trương Bân sợ là sẽ được lên hot search một lần.
Mai Như Ngọc nhíu mày.
Chuyện nợ nần của nhà Trương Bân cậu đã giải quyết triệt để rồi, cho dù sau chuyện này bị phanh phui, cậu và giải trí Tàng Kim còn có thể biến hại thành lợi.
Nhưng chị Minh đã nói với cậu, công ty tính toán chọn thời điểm thích hợp mới lộ chuyện này ra, có công ty nhúng tay, chuyện nợ nần của nhà Trương Bân có thể nhẹ nhàng hơn nhiều, đến lúc đó còn có thể tôi luyện fan Trương Bân thành fan trung thành.
Nhưng rõ ràng, bây giờ không phải là thời điểm thích hợp nhất.
Trương Bân vẫn chưa ký hợp đồng với công ty giải trí Tàng Kim, cậu ta cũng chưa đạt được xếp hạng tương đối cao trong 《 Minh tinh biểu diễn 》.
Thì chuyện này có chút kỳ lạ.
Lúc này giá trị ròng của Trương Bân vẫn chưa cao chắc chắn không thể bị ai khác bôi đen vào lúc này được, nhưng vì sao những bình luận như vậy lại xuất hiện chứ?
Rốt cuộc là ai đang cố cản đường của Trương Bân?
Mai Như Ngọc nhìn chằm chằm di động trầm tư, đây chính là cây rụng tiền mà cậu vô cùng coi trọng.
Tiền dưỡng lão tương lai của cậu đấy, nhất định không thể để ai đó chặt cây trước khi nó phát triển được.
Ngay lúc Mai Như Ngọc còn đang băn khoăn có nên gọi điện cho Trương Bân hay không, điện thoại của cậu đã vang lên.
Màn hình hiện người gọi đến là Trương Bân.
Mai Như Ngọc nhướng mày, nhận cuộc gọi.
Sau khi cuộc gọi được kết nối, giọng trầm thấp, nghẹn ngào hơn bình thường rất nhiều của Trương Bân vang lên.
"......!Ông chủ, bố em quay về rồi."
Mai Như Ngọc "A" một tiếng biểu lộ không ngoài dự đoán, sau đó đổi giọng "đại gia".
"Sau đó thì sao?"
Trương Bân nhắm mắt, siết chặt di động"......!Ông ấy lại nợ 3 tỷ rưỡi nữa."
"Ồ!"
Trái tim Trương Bân đột nhiên trở nên chua xót khi nghe thấy tiếng "Ồ!" kia.
Hắn liếc nhìn gã đàn ông đang ngồi trong nhà gào thét, hắn trở thành minh tinh có thể kiếm được nhiều tiền.
Gã là người to nhất cái nhà này nên ai cũng phải nghe lời gã.
Trong lòng nổi lên một cỗ buồn nôn ghê tởm, sau đó chính là áp lực và ác niệm.
Trương Bân hít sâu một hơi: "Ông chủ, em muốn nói trước với anh một tiếng.
Bố em chắc chắn đã nghe ngóng được tin tức gì đó, hoặc có kẻ nào đó xúi giục trở về.
Ông ấy nói em đã ngầm ký hợp đồng với công ty giải trí Tàng Kim, công ty còn giúp em trả nợ."
"Chuyện anh đến đây hôm đó, em, mẹ và em gái em đều không hề nói cho ai khác, nên ông ấy tuyệt đối không thể biết có người giúp em.
Nhưng bây giờ hắn lại biết, nợ của hắn đã được trả hết, khẳng định có người điều tra em."
Trương Bân nhỏ giọng nói: "......!Em không biết chuyện này rốt cuộc là nhằm vào em hay là nhằm vào......!công ty giải trí Tàng Kim, hay là đang nhắm vào anh.
Nhưng em nghĩ vẫn nên gọi điện nói cho anh biết."
"Còn nữa, cảm ơn anh đã giúp đỡ em nhiều như vậy.
Em không thể chỉ vì ông ta mà làm ảnh hưởng đến anh và công ty giải trí Tàng Kim được."
"Chuyện này em sẽ tự dàn xếp ổn thỏa."
"Tiền nợ anh em cũng sẽ cố gắng trả hết."
"Gọi điện thoại cho anh chỉ là muốn báo với anh một tiếng, anh không cần phải lo lắng cho em nữa."
"Ngoài ra, cảm ơn anh đã đánh giá cao và giúp đỡ em."
Trương Bân nói một tràng rồi nhanh chóng cúp điện thoại.
Sau đó hắn quay đầu nhìn gã đàn ông đang vung tay múa chân trong nhà, chỉ vào mẹ