Tác giả : Lâm Gia Thành Dịch+biên: Zasw
Lối ra chỗ khoang thuyền có chút âm u, nhưng chính là bởi như thế, những mỹ nhân kia lộ ra một chút da thịt mới làm cho lòng người ngứa ngáy hơn.
Bên trong tiếng trống dồn dập, dần dần, cô gái đầu tiên hiện ra trước tầm mắt mọi người, sau đó là người thứ hai, người thứ ba.
Những thiếu nữ này vừa xuất hiện, toàn trường liền trở nên an tĩnh không tiếng động. Năm thiếu nữ này, toàn bộ đều có chiều cao khoảng một thước bảy, vóc người cao gầy thon thả. Trên người các nàng không phải là da thú, mà là bọc tơ lụa. Nói là bọc, bởi vì những tơ lụa kia chỉ bao lấy mông của các nàng cùng phần trên ngực.
Năm thiếu nữ này có làn da trắng nõn, trong ánh lửa lập lòe, làn da trắng nõn kia giống như bông tuyết tinh khiết nhất trong thiên địa, thoáng cái liền hấp dẫn ánh mắt của nam nhân.
Âu Dương Vũ nhìn một chút, năm thiếu nữ này có diện mạo cũng như những cô gái thanh tú khác mà nàng đã chứng kiến. Nhưng là, các nàng so với bất kỳ thiếu nữ nào mà nàng ở cái thế giới này gặp được thì cũng trắng hơn. Mặc dù cái màu trắng này giống như là ánh sáng phát ra bởi bôi lên một lớp phấn, nhưng cũng làm cho các nàng so với người khác thì bất đồng.
Nàng chỉ nhìn thoáng qua, liền không còn thú vị nữa rồi quay đầu đi. Ở bên cạnh nàng, những tiếng ca ngợi có chút bối rối liên tiếp vang lên: “Quả nhiên là làn da yêu nữ! Trắng nõn thuần khiết như vậy, trời ạ, cùng mê hoặc lòng người giống như là yêu nữ vậy.”
“Đúng vậy đúng vậy a, thật đẹp a.”
“Cũng không biết là dùng biện pháp gì đem các nàng biến trắng, thật hâm mộ nha.”
Trong tiếng ca ngợi của mọi người, hai tay của thanh niên thấp bé chúi xuống, ý bảo mọi người an tĩnh lại. Hắn chậm rãi đi tới trước người ngũ nữ, cất cao giọng nói: “Chư vị, chúng ta mặc dù không có cái phúc khí cùng yêu nữ cùng chung một đêm đẹp. Nhưng là, năm vị mỹ nhân trước mặt chúng ta lại có thể thỏa mãn phần nào mong muốn của chúng ta.”
Hắn hai mắt quét qua mọi người ở đây, thấy một đám nam nhân đều nóng lòng muốn thử, vẻ mặt đầy hưng phấn cùng mong đợi. Hắn ha ha cười một tiếng, khiến ọi người chú ý tới, lớn tiếng nói: “Chư vị, nam tử tại chỗ có hơn trăm, nhưng giống như yêu nữ lại chỉ có năm, vậy phải làm sao bây giờ cho phải?”
Một thanh niên cao lớn tuấn lãng với làn da đỏ sậm, ngũ quan khắc sâu, hai tay ôm trước ngực, cười nói: “Xem ra các ngươi là muốn để cho chúng ta biểu diễn thì mới có thể đạt được tư cách cướp lấy mỹ nhân rồi?”
Thanh niên thấp bé lại ha ha cười một tiếng, lắc đầu liên tục nói: “Không dám, ta nào dám thế.” Hắn chuyển sang nhìn ngũ nữ, tay phải phất lên, cười nói: “Thật ra thì… chuyện này cũng rất đơn giản. Năm vị mỹ nhân, nơi này hảo nam có vô số, mọi người đều có tài có mạo. Các ngươi nhìn trúng người nào, không bằng tự nói ra thì thế nào? Nếu là không cẩn thận nhìn trúng mấy vị, cũng không phải là không thể.”
Hắn thốt ra lời này, tất cả mọi người đều cười lớn lên. Trong tiếng cười vang, chúng nam nhân rõ ràng đều trở nên kích động.
Ngũ nữ đồng thời cũng vui mừng cười lên. Năm thiếu nữ này có vóc người tương tự nhau nhưng diện mạo thì khác nhau. Có loại ngọt ngọt, có loại xinh đẹp, có loại trong trẻo lạnh lùng. Bất quá, các nàng cùng những cô gái khác trên thế giới này giống nhau, đều hơi có vẻ lỗ mãng.
Các nàng nhìn thoáng lẫn nhau, một thiếu nữ có tướng mạo nhỏ nhắn xinh xắn dẫn đầu đứng ra. Thấy nàng đứng ra, một đám nam nhân đồng thời hoan hô. Ở cái thế giới này thì trong số mỹ nhân, có rất ít người có vẻ nhỏ nhắn. Vì vậy, thiếu nữ này vô hình trung đã là mỹ nhân đệ nhất trong ngũ nữ.
Thiếu nữ xinh đẹp kia quét đôi mắt nhìn mọi người, mỗi khi con mắt của nàng chuyển đến đâu là dẫn đến một tràng những tiếng huýt sáo của nam nhân đến đó. Thiếu nữ cười yếu ớt không ngừng, con mắt hắc bạch phân minh từ từ lướt qua mọi người, chuyển đến trên người Hi Thú.
Hi Thú lúc này, hai tay ôm lấy Âu Dương Vũ, gương mặt mỉm cười, đầy hứng thú nhìn một màn này.
Khi thiếu nữ xinh đẹp từ