Tại đồn cảnh sát an ninh khu vực quận NĐ.
-Rầm…mới tí tuổi đầu, không lo học hành mà tụ tập đánh nhau là sao? Lại còn bắt cóc con gái nhà lành, đánh người ta đến nỗi ngất xỉu. – viên cảnh sát trưởng vừa nói vừa chỉ về phía Quỳnh Như vẫn đang ngủ ngon lành trong vòng tay của Tiến Thanh, kẻ vô (số) tội.
-Hả???... – băng Bọ Cạp Đen đồng thanh trả lời.
-Hả cái gì nữa?! Nhân chứng vật chứng rành rành thế kia mà còn chối nữa à? Viên cảnh sát tức tối thật sự.
-Cô ta đánh bọn em mà…- lại đồng thanh.
-Rầm…! im hết đi…thật là nhục mặt đấng nam nhi – nhìn sang Thanh Lam đang vờ khóc bù lu bù loa – hai cô gái xinh đẹp và yếu đuối như thế này thì làm sao biết đánh nhau chứ?!
-Dạ đúng rồi đấy ạ! Hai đứa tụi em bị bắt cóc ạ, mấy cái người này còn làm cho Quỳnh Như bị bất tĩnh nữa ạ…hic hic…hic… - Thanh Lam phụ họa, them mắm bỏ muối them cho câu chuyện càng sinh động nhưng lại rất có hiệu quả với viên cảnh sát, yếu long trước ngưới đẹp đang rơi lệ.
-Được rồi…được rồi...cô bé ngoan...chú sẽ xử phạt công bằng, bọn này sẽ bị trừng trị - liếc nhìn sang nhóm Bọ Cạp Đen đang há hốc mồm vì sốc nặng, cứng họng không thể nói gì chờ xét xử. Chỉ