Sau khi ăn hết pudding thì tôi cũng đã làm thêm một vài cái để cho những người khác trong dinh thự ăn. Và tất nhiên tất cả họ đều cảm thấy rất vừa miệng.
Anh chàng kéo xe kiêm thương nhân - Will đã đề xuất là tôi nên bán loại bánh này vì vậy tôi cũng đã làm vài cái rồi nhờ anh ta mang xuống thị trấn. Tôi nghĩ mình sẽ thử việc kinh doanh pudding để xem mình sẽ thu về được bao nhiêu tiền.
Hiện tại tà sản của tôi là 10 xu vàng trắng từ việc bán cỏ tinh thể và 6 xu vàng trắng từ nhà chính mỗi năm cho đến lúc trưởng thành. Cùng với khu đất dinh thự và một ngôi làng bị bỏ hoang vì lý do nào đó ở dưới chân đồi gần bìa rừng.
Tôi đang ở trên ban công và nhìn xuống khu vực đó. Dinh thự của tôi được xây dựng ở trên một nửa quả đồi và một nửa còn lại thuộc về khu rừng Juraa, vì ở trên cao nên tôi có thể dễ dàng nhìn thấy những khu vực xung quanh.
Ngôi làng trông có vẻ rất hoang tàn và nhìn thoáng qua có thể nhìn thấy bên trong những ngôi nhà mất máy ngói bị phủ đầy tuyết nên chắc hẳn không có một người nào sinh sống ở đó. Ở đó, có một con suối gần ngôi làng như nguồn nước sinh hoạt chính. Và vị trí của ngôi làng rất thuận lợi cho việc trồng các loại thực phẩm.
Tôi sẽ cần tìm hiểu lý do mà ngôi làng lại bị bỏ hoang. Tôi dám chắc có một lý do nào đó phía sau việc này.
Hmm....
-"Yuuji-sama !"- Một giọng nói vang lên làm gián đoạn suy nghĩ của tôi.
Tôi quay lại nhìn và ở đó là Will, người mà tôi đã giao cho nhiệm vụ bán những cái bánh pudding.
-"À, sao thế anh Will?"
-" Số bánh cậu chủ làm đã được bán hết và họ còn đòi mua thêm với giá cao nữa!"
Như tôi nghĩ, vị ngọt và mềm của pudding đã giúp nó trở nên nổi tiếng.
-" Chúng ta bán được 20 cái pudding và thu được 100 xu bạc."
Hmm theo tôi biết thì tiền tệ nơi đây được quyết định theo : Đồng - Bạc - Vàng - Vàng trắng hay còn gọi là xu bạch kim.
100 xu Đồng = 1 xu bạc
10 xu Bạc = 1 xu Vàng
10 xu vàng = 1 xu Vàng Trắng.
Nếu tính như vậy thì 1 xu đồng bằng 1 yên ,1 xu bạc bằng 100 yên thì và 100 xu bạc bằng 10.000 yên?
Thế thì 1 cái có giá 500 yên?
Tôi cũng chưa từng nghĩ đến trường hợp này. Nó quá đắt so với thực tế ở nhật bản, ở đó 1 cái đơn giản chỉ có giá từ 190 yên đến 300 yên còn nơi này.....
Có lẽ – – Kinh doanh thứ ăn thế giới khác ở thế giới này là một điều thông minh.
-----------------------------------------------------
Tôi vẫn đang trong quá trình luyện tập nâng cao sức mạnh của bản thân. Lý do để tôi phải thường xuyên tập luyện như thế chính là để mạnh hơn trong tương lai và còn một lý do khác.
Nếu đúng như trong trò chơi FANTASY thì năm 520 sẽ diễn ra cuộc xăm lăng của ma tộc, như một event. Cuộc chiến này sẽ giúp tôi tích lũy thêm kinh nghiệm và sức mạnh nhờ [Hấp thụ].
Năm nay là 517 và chính xác thì chỉ trong ba năm nữa cuộc chiến sẽ diễn ra, tôi không chắc về quy mô cuộc chiến nhưng nó sẽ diễn ra ở thành phố Djrum. Một thành phố của Mạo hiểm giả.
-" Tới ——nào!!" - Mẹ tôi lao đến với thanh kiếm trên tay.
Tôi đỡ đòn tấn công đó bằng cách đưa kiếm vắt qua vai và phản công lại bằng một đòn chân.
Mẹ tôi lui về để tránh nó.
-" Con đã tiến bộ hơn rồi nhỉ ~"
-" Có lẽ...."
Đúng thế, có lẽ......tiến bộ trong khi bà ấy chỉ dùng 1/10 sức mạnh huh? Ca này khó à!
Trong thời gian đầu tôi tập luyện với Erin các kiếm thuật cơ bản đến nâng cao tôi đều bắt kịp bài học, lúc nào mệt thì được phép nghỉ ngơi nhưng từ lúc học CryAr và lúc Erin rời đi, tôi phải luôn luôn học cùng mẹ mình.
Đối với cách dạy của mẹ tôi thì khác hơn của Erin nhiều, nó đòi hỏi phải có thể lực cực cao và không được hoảng sợ.
Cái kỹ năng kháng hoảng sợ của tôi cao vô lý như vậy đều do một tay mẹ tôi tạo ra.
Lúc đầu thì cho tôi nhận lấy lượng sát khí khủng bố khiến tôi lúc nào cũng ngất đi ngay sau đó và đến khi vừa quen rồi thì