“Về nào! Về nào”
Lang thang trên hoang mạc Tatsu bước chân trên những tảng đá đang chắn phía trước.
Mặc dù có thần nhãn nhưng quãng đường trở về vẫn còn rất dài.
Nhiệt huyết đang cháy trong con ác quỷ trẻ tuổi là ngôi nhà ấm áp của mồ hôi công sức tạo nên
.Hết tảng này đến tảng khác vừa gây bất tiện lại chắn mất tầm nhìn.
Di chuyển qua đá khá khó khăn, hết lên lại xuống, chưa đủ sức mạnh để loại bỏ chúng, anh đành chấp nhận vượt qua số đá này
Khu vực đầy đá này là nơi ở của bọn sâu quỷ ,tuy rất yếu nhưng số lượng của chúng ở khu vực tổ có số lượng rất nhiều.
Tổ của bọn sâu quỷ có con chúa, nó mạnh hơn nhiều so với bọn sâu bình thường khác
Con sâu chúa giữ vai trò lãnh đạo toàn bộ số sâu ở đây ngoài ra nó còn đảm nhiệm vai trò là người duy nhất được phép sinh sản
Sau con chúa là 3 con sâu quỷ khác giữ vị trí như tướng quân
Chúng to hơn gấp đôi so với con bình thường
Khả năng sức mạnh sở hữu cũng không phải là tệ nhưng để so với con chúa thì chúng không là gì cả
Dù chúng không có trí tuệ song bản năng loài cho chúng biết kẻ nào là chúa và kẻ nào đứng trên chúng mà chúng phải phục vụ
Chúng sống quây quanh những vùng có rặng đá lớn có nhiều đá bao quanh
Con chúa nằm sâu trong hang, còn lại thì quanh quẩn bên ngoài trên mặt đất
Tatsu không thể chiến thắng con chúa với sức mạnh non nớt hiện nay
Nếu chiến đấu chắc chắn sẽ thất bại.
Biết được điều đó, Tatsu đang đi đường vòng và cố gắng tránh mặt chúng bằng 'cảm nhận khu vực'
--Chậm mà chắc—luôn giữ chúng trong đầu, Tatsu bước đi
Để tránh những cuộc chiến không mong muốn, anh di chuyển rất chậm
Thoát khỏi vùng đất đá là sắp về đến ngôi nhà, cuối cùng không nén được niềm vui trong lòng anh phi như bay.
Thể lực anh đã được tăng cường so với trước đây nên tốc độ trên cát hiện tại khá nhanh
Căn nhà là hang động tự nhiên khá nông có tảng đá lớn làm mái và một viên đá hình tròn đường kính 1m chặn ngoài ,bên trong khá rộng đủ cho một người sống thoải mái.
Viên đá chắn cửa là thứ ngăn cản những sinh vật khác đi vào. Do đó nó khá nặng, Tatsu phải dùng hết sức mới có thể lăn nó ra tạo khe hở đủ lớn để đi vào
Nhưng hiện tại ,hòn đá chèn của đã bị đẩy bay ra khá xa khỏi nơi đang ra nó phải ở, có dấu vết của những vết chém của móng vuốt quái vật in trên hòn đá.
Một thứ gì đó đã đến đây.
Để xác bọn khỉ xuống, kích hoạt kĩ năng 'rối loạn khả năng nhận biết hiện diện' nhẹ nhàng hết sức tiếp cận cánh cửa.
Trong căn nhà mà chính bản thân anh còn chưa được sử dụng , bốc ra nồng nặc mùi hôi đặc trưng của loài thú
Nhìn trộm vào bên trong, hết sức sững sờ và ngạc nhiên anh thốt lên
“.... Không có gì cả !!? Cái, cái gì xảy ra thế này?”
Không có gì trong phòng nhưng cả căn phòng giờ là một đống hỗn độn ,lộn xộn , mọi thứ toàn bộ bị tàn phá nặng nề.
Những tảng đá bị đập nát vỡ vụn.
Bức tường chạm khắc giờ trở thành bức tranh được vẽ lên bởi toàn hình móng vuốt.
Chiếc giường dùng để nghỉ chỉ còn một nửa, trên sàn có khá nhiều lông của con thú nào đó
Không có kĩ năng tấn công hay điều khiển tinh thần ảnh hưởng lên anh, anh chỉ biết rằng giận dữ đang trào lên trong tim anh, nó đang cuộn trào và bùng nổ
Nó nhắc lại kỉ niệm nào đó trong quá khứ của anh mà anh đã muốn quên đi
Thứ gì đó trong quá khứ đầy đau đớn
Nó là kỉ niệm anh tưởng như đã không còn nhớ đến nữa nay lại xuất hiện, nó ẩn hiện trong đầu anh mờ nhạt, tối tăm
“ Thấy rồi! Mình thấy rồi!??” – Tatsu nói như bị mất trí
Mắt anh vô hồn, mở ra như nhìn vào thứ gì đó vô cùng xa xăm mà không hề tồn tại ở hiện tại
Đôi mắt đó đang nhìn về quá khứ sâu trong tiềm thức của anh
Nơi đó bị tàn phá, mọi thứ đều bị đập vỡ.
Có ai đó đang nằm dưới chân anh
Máu ! Đổ máu rồi!
Máu loang lổ khắp người .
Toàn bộ mọi thứ chìm trong màu đỏ
Anh khẽ nâng người đó lên nhìn nhưng anh không hề nhìn thấy mặt người đó
Không! Anh đã quên đi, chính anh đã quên đi và phủ nhận người đó nên dù có cố thế nào anh cũng không nhìn thấy khuôn mặt đó
Nước mắt anh tuôn rơi, anh hét lên đau đớn. Anh tìm kiếm sự trợ giúp trong bất lực “ Ai? Có ai không? Cứu với, giúp tôi với! Hãy cứu lấy....!!!!”
Đến đây, anh không còn nghĩ được nữa
Càng nghĩ anh càng đau đớn, thứ gì đó đang bóp nghẹt lấy trái tim anh, từng mũi dao đang đâm lấy anh BỞI VÌ LÚC ĐÓ ANH ĐÃ BẤT LỰC VÀ ANH KHÔNG THỂ LÀM GÌ CẢ
Anh gục xuống miệng hết mở ra lại đóng lại
Anh đang gọi ai đó, ai đó anh không còn có thể gặp lại được nữa
Sự yếu đuối đã khiến anh không thể làm được gì khi đó
Chính vì thế anh tức giận với bản thân mình, tức giận với kẻ gây ra điều này khiến anh nhớ lại kí ức không vui đó, tức giận khi điều đó lần nữa lại lặp lại
Nơi ở bị phá hủy, cảm xúc bị đập vỡ, bản thân anh đã giải phóng chính con quỷ dữ trong anh , đó là sự tức giận hủy diệt
Đối với người bình thường