“A Di, thực xin lỗi…” Trong căn phòng tối giọng hắn trầm thấp vang vọng, mang theo chút trống trải và quạnh quẽ: “Ta biết nàng hiện giờ nhất định là cực kỳ hận ta.”Ân Ly ở phía sau hắn hai mắt chậm rãi mở ra, quay đầu nhìn bóng dáng hắn trong bóng đêm.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Trong màn đêm, bóng lưng hắn trở nên cô đơn, cơ hồ như toàn thế giới chỉ còn lại một mình hắn, ngồi ở kia, hơi cúi đầu, đưa lưng về phía nàng, thế nhưng hiện ra một bóng dáng thê lương.“Có lẽ cả đời này của nàng đều sẽ không tha thứ cho ta.” Nói xong hắn dừng một chút, sau đó khẽ cười, tiếng cười vang vọng trong căn phòng trống trải, thế nhưng làm Ân Ly cảm thấy đau lòng.Tuân Du xưa nay không mê nữ sắc, đời trước cũng chỉ có một mình nàng, nàng đời trước gả cho hắn kỳ thật xem như âm soa dương thác (2), kể từ khi nàng vào cửa là dường như đối với hắn nói gì nghe nấy, trước nay cũng không cần hắn tốn tâm tư lấy lòng, cho nên hai đời làm người, hắn ở phương diện lấy lòng nữ tử thật sự không hề có kinh nghiệm gì, cứ nhìn tình huống bị hắn làm cho rối như tơ vò thì biết.(2)Âm dương lẫn lộn, nghĩa là các sai lầm xảy ra do tình cờ.Hắn giơ tay xoa xoa trán mình, cuối cùng lau mặt, thở dài một hơi, phảng phất như đưa ra quyết định: “Ngày mai ta sẽ phái người đưa nàng về Biện Châu, đừng sợ, ta sẽ giải thích với công chúa rõ ràng, nàng… nghỉ ngơi cho tốt.” Dứt lời cũng không dám quay đầu lại nhìn nàng, liền đứng lên cất bước đi ngay.Ân Ly không biết chính mình là bị làm sao, khi nghe Tuân Du nói muốn đưa nàng trở về, chính nàng khổ sở không thôi, thấy hắn đứng dậy bước đi, nàng vội từ phía sau ôm lấy eo hắn, dán chặt lấy tấm lưng hắn không ngừng khóc hu hu.Tuân Du thân mình cứng rắn, chỉ cảm thấy phía sau lưng đều bị nàng khóc ướt.
Hắn cuống quít dỗ dành thân người sau lưng mình: “A Di, chớ khóc, là ta không tốt…”Hắn càng dỗ dành nàng, Ân Ly trong lòng liền càng thêm khó chịu, mặt nàng chôn trên lưng hắn, rầu rĩ khóc ròng nói: “Ngài không cần ta nữa sao? Có phải Ngài không cần A Di nữa rồi không?”Tuân Du vừa nghe lời này như sấm rền oanh đỉnh, bùng nổ ngay nơi hắn đang đứng, hắn hoài nghi chính mình có phải nghe lầm hay không? Có phải tất cả đều là vọng tưởng của hắn hay không?Tuân Du tách cánh tay Ân Ly đang vòng lấy bên hông hắn, lập tức xoay người, giữ chặt lấy bờ vai nàng nhìn nàng, đôi mắt hắn