Di Châu

Chương 49


trước sau



“Lúc ta ngủ quá nóng , ra rất nhiều mồ hôi, bây giờ muốn làm sạch thân thể, có thể giúp ta mang chút nước ấm tới?” Ân Ly có hơi ngượng ngùng, gập ghềnh khó khăn mới nói hết phúc cảo * trong bụng.

*Những điều đã nghĩ sẵn trong đầu.

Xuân Oánh dừng một chút, liếc mắt nhìn gian phòng phía sau nàng một cái, cứ như muốn tìm kiếm thứ gì đó, Ân Ly thấy dáng vẻ kia của nàng ta trong lòng chột dạ, sợ nàng ta phát hiện điều gì, vội nói: “Nếu quá muộn không tiện, thì thôi.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

” Nói xong vội xoay người muốn đóng cửa về phòng.

Xuân Oánh vội nói: “Cô nương đừng vội, nước ấm vẫn luôn chuẩn bị sẵn, một hồi liền mang đến cho Người, Người vào phòng trước chờ một lát.

” Nói xong, nàng ta dừng một chút, chủ động hỏi: “Cô nương còn có phân phó gì khác sao?”Ân Ly vô cùng hoảng sợ, nào còn có phân phó nào khác, hận không thể lập tức đem người tống cổ đi ra, vội nói đã không có, liền chạy nhanh đóng cửa trở lại trong phòng.

Sau khi Ân Ly đóng cửa lại vẫn luôn đứng ở cạnh cửa, nghe thấy tiếng ngoài cửa tiếng bước chân Xuân Oánh rời đi, tim đập từng hồi gấp rút, nghĩ đến một hồi sẽ còn có người tiến vào đưa nước, càng thêm hoảng loạn, âm thầm hối hận không nên đồng ý cho người nọ ở trong phòng nàng làm bậy, giờ khắc này khiến chính mình cơ hồ như tên trộm, chột dạ không thể chịu nổi.

Khi nàng còn đang miên man suy nghĩ lo sợ, vòng eo đột nhiên bị người từ phía sau ôm lấy, khiến nàng khiếp sợ, nếu không phải bị người ôm lại, e là có thể ngay tại chỗ này mà nhảy cao ba trượng.


Tuân Du bị dáng vẻ nàng như vậy chọc cười, chôn ở cần cổ nàng nén cười, chuyện này lại khiến Ân Ly tức điên, xoay người liền đẩy người nọ ra, hắn sức lực bao lớn a, với chút sức lực nhỏ bé kia của Ân Ly, sao có thể lay động nửa phần của Tuân Du.

“Không phải đã bảo Ngài đừng ra đây sao, Ngài nhanh chóng vào trong đi, tí nữa còn có người tới!” Tay Ân Ly bất động, nhưng vẫn còn miệng, vội quở trách hắn.

Tuân Du nhìn dáng vẻ sốt ruột của nàng thì vô vùng vui vẻ, ôm nàng cười khẽ cúi đầu muốn hôn nàng, Ân Ly vội nghiêng đầu né tránh, không cho hắn thực hiện được.

Tuân Du thấy thế càng vui vẻ, không ngừng chọc phá nàng, Ân Ly lo lắng, nổi giọng uy hiếp hắn: “Ngài còn tiếp tục chọc phá, về sau đừng mong được vào phòng ta!”Tuân Du dừng một chút, một đôi mắt phượng cười như không

cười nhìn nàng: “Ý A Di là, nếu hiện tại Bổn Vương không náo loạn, về sau có thể vào phòng nàng?” Ân Ly ngây cả người, nàng cũng không phải là có ý này, trong lòng nàng cũng mơ hồ đoan chắn về sau không cho phép hắn làm bậy.

Nàng há mồm vừa muốn phản bác, ngoài cửa truyền đến giọng nói Xuân Oánh: “Cô nương, nước ấm đã xong.

”Ân Ly ngây người, duỗi tay đẩy hắn, Tuân Du lại bất động, đôi mắt không chớp nhìn chằm chằm nàng, khóe miệng khẽ cười, tiến đến bên tai nàng hỏi : “Có phải vậy không hả, A Di?”Nàng hít hà một hơi, người này nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của, mượn gió bẻ măng, thế mà ở ngay lúc này uy hiếp với nàng! Nàng đang muốn mở miệng phủ nhận, ngoài cửa lại truyền đến tiếng đập cửa nhẹ nhàng : “Cô nương?”Nàng hờn dỗi nghẹn lời, khẽ nói: “Phải phải phải, Ngài nhanh chóng vào đi!” Tuân Du cuối cùng cũng vừa lòng, buồn bực mới vừa rồi bị nàng xem như gian phu cơ hồ giấu ở nội thất rốt cuộc phát tiết ra ngoài, rất là vừa lòng, cúi đầu mạnh mẽ mút mát bờ môi đỏ mọng của nàng, rốt cuộc cảm thấy mỹ mãn buông nàng ra, chầm chậm bước vào nội thất.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});

Ân Ly nhìn bóng dáng rảo bước của Tuân Du, người nọ hiện tại tới bóng dáng cũng lộ ra một màn đắc ý, càng nhìn nàng càng oán hận nghiến chặt răng, thật là hối hận trước đây bản thân nhất thời mềm lòng với hắn.

Nàng thở ra một hơi mạnh mẽ, bình phục tâm tình của mình, xoay người mở cửa ra, ngoài cửa Xuân Oánh mang theo mấy cái gã sai vặt đang đứng chờ, thấy nàng mở cửa Xuân Oánh vội chỉ huy mấy cái gã sai vặt đưa nước đi vào tịnh phòng.

Lúc sắp ra cửa, Xuân Oánh lại xoay người hỏi Ân Ly: “Cô nương còn có phân phó nào khác không ạ?” Ân Ly ước gì đem bọn họ mau chóng tiễn đi, cũng không chú ý tới giọng điệu nàng khác với ngày thường, chỉ nói một số lời không cần hầu hạ, để bọn họ sớm chút nghỉ ngơi, cuối cùng khép lại cửa phòng.

.



trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện