Bàn tay đang tính buông đũa của Ân Ly vừa nghe lời này thì dừng lại, nàng có chút hoảng hốt giương mắt liếc nhìn Xuân Oánh, thấy nàng trên mặt cũng không dị trạng, hỏi dò: “Vương gia còn vì chuyện hôm qua mà tức giận không?”“Thời điểm buổi sáng Vương gia qua đây, xem thần sắc không giống như đang tức giận, cô nương chớ hoảng sợ, hôm nay thấy Vương gia chịu thua, Điện Hạ tất nhiên sẽ không trách ngài, Người cứ yên tâm.” Xuân Oánh cười nói.Ân Ly vừa nghe lời này hơi có chút yên tâm, nghĩ Xuân Oánh đại khái cũng không biết người nọ tối hôm qua đã tới phòng nàng.
Nàng đêm qua rơi vào hôn mê, cũng không biết người nọ rời đi khi nào, trên giường đệm chăn cũng đã thay đổi cái mới, không biết hắn đã xử lý số tang vật kia như thế nào.Dừng một chút, lại cẩn thận dè dặt hỏi: “Ngươi sáng sớm qua đây khi nào? Có nhìn thấy trong phòng ta có gì bất thường?”Xuân Oánh giương mắt nhìn nhìn nàng, trên mặt tựa hồ có chút kinh ngạc: “Nô tỳ mới vừa rồi mới lại đây, liền thấy cô nương đã ngồi dậy.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Không biết cô nương cảm thấy trong này có gì bất thường?”Rốt cuộc Ân Ly cũng yên lòng, tùy tiện nói hai câu liền qua loa lấy lệ vài điều rồi không đề cập tới nữa.Tuân Du mãi cho đến tới gần chạng vạng mới trở lại trong phủ, không bao lâu Phúc bá liền đi truyền lời cho Xuân Oánh.
Xuân Oánh trở lại trong phòng vội thu dọn cho Ân Ly: “Vương gia đang tìm cô nương qua đó, cô nương Người đừng sợ, dỗ dành Điện Hạ, Vương gia nhất định sẽ không tức giận.” Vừa nói vừa gấp rút trang điểm chải chuốt cho nàng.Ân Ly khe khẽ đáp ứng, trầm mặc không nói, trong lòng không biết sao có chút hốt hoảng.
Rõ ràng toàn bộ ban ngày đều suy nghĩ về hắn, vậy mà sắp thấy người lại có chút sợ, thậm chí còn muốn tránh đi không muốn đến gặp hắn.
Xuân Oánh cũng không cho nàng cơ hội trốn đi, trang điểm xong liền đỡ nàng hướng đến phòng ngủ của Tuân Du.Tới cửa, gõ nhẹ hai tiếng, bên trong cánh cửa vang lên giọng trầm thấp của người nọ: “Tiến vào.” Xuân Oánh dừng lại ngoài cửa, giúp nàng đẩy cửa ra, trước khi Ân Ly đi vào còn vỗ nhẹ vài cái lên mu bàn tay nàng, tựa hồ như cổ vũ nàng.
Ân Ly nuốt nuốt nước miếng, tim bất giác đập