Rốt cuộc cũng tiễn Phạm phu nhân đi, Ân Ly đến chỗ lão phu nhân cho có lệ sau đó liền về phòng, cả người chỉ cảm thấy kiệt sức, nghĩ thầm tình huống này khẩn cấp hơn rồi, nếu tiếp tục dây dưa e là không ổn.Chống tay đứng dậy mở tủ lấy chiếc hộp gỗ có khóa ra, thư Tuân Du viết cho nàng đã cất đầy ắp trong hộp rồi, mỗi một phong thư trong này đều là vật quý giá nàng cất giữ, nàng chỉ cần khép mắt cũng có thể đọc thuộc lòng nội dung trong đó...Lục ra trong đó một phong thư, phong thư này so với các phong thư khác có hơi mỏng hơn, dường như là lúc hắn bận rộn nhín ra thời gian mà viết, chữ viết có hơi nguệch ngoạc, khi đó viết thư vô cùng vội vàng.
Nội dung phong thư này không lộ liễu như những phong thư khác, chỉ nói về một số chuyện thú vị những ngày gần đây nhưng giống với những phong thư khác hắn viết là, nói về nỗi nhớ của hắn với nàng, muốn nàng đợi hắn hồi Kinh.Nàng dự định ngày mai lấy phong thư này đi nói chuyện với phụ thân nàng, cho dù chuyện này rất có khả năng hủy đi danh dự nàng nhưng nàng không muốn làm trái chủ tâm của mình, càng không muốn hủy đi lời hứa nàng dành cho hắn.Sáng sớm ngày thứ hai, Ân Ly đang suy nghĩ mở miệng nói chuyện với phụ thân như thế nào, Liên Bích hoang mang rối loạn chạy vào, miệng lắp ba lắp bắp gọi nàng: “Cô nương… Không xong rồi… Không phải… Cô nương… Người mau đi tiền sảnh xem xem…”Ân Ly bị nàng dọa một trận, hỏi: “Chuyện gì mà kinh hoảng như vậy?”Liên Bích thở hổn hển lắp bắp nói không rõ, sau đó Liên Kiều vội tiến lên nói: “Cô nương, Tấn An công chúa tới, hiện nay đang ở sảnh ngoài, lão gia cùng lão phu nhân đang tiếp khách đó, người mau chóng đi xem đi.”Ân Ly cũng là bị tin tức này dọa cho hoảng sợ, vị công chúa này sao lại đến Biện Châu? Nàng vội đứng dậy đi ra ngoài, bước chân vội vàng, rốt cuộc cũng chạy tới tiền sảnh.Nàng ở ngoài cửa dừng lại, điều chỉnh hô hấp dồn dập của mình, sửa sang lại dung nhan, trong lòng hoảng loạn ít nhất bề ngoài không thể lộn xộn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nàng hít sâu một hơi, tiến vào cửa tiền sảnh.Tấn An công chúa đang ngồi ở bên trên, Ân Thực Thu cùng lão phu nhân chia ra ngồi ở bên dưới.
Thấy Ân Ly tiến vào, mọi người trong phòng đều dừng nói chuyện, tất cả đều nhìn về phía nàng.
Ân Ly hô hấp không thông, cảm thấy không khí trong phòng quỷ dị, đành phải căng da đầu tiến lên hành lễ: “Công chúa vạn an, phụ thân tổ mẫu vạn phúc.”Tấn An công chúa cười: “Ân cô nương tới rồi, mau ngồi xuống nào.
Một năm không gặp cô nương trổ mã càng thêm xinh đẹp.” Ân Ly cảm tạ sau đó ngồi xuống bên cạnh tổ mẫu .“Nếu người đều đến đông đủ, liền nói chính sự thôi.” Tấn An công chúa xoay qua người hầu bên cạnh vẫy vẫy tay, người nọ cung kính gật đầu, từ trong tay áo lấy ra hai tấm thiệp, chia nhau đưa tới