Ân Thực Thu đỡ hắn lên, Tuân Du tiếp tục nói: “Ta đối với A Di tuyệt đối chẳng có mưu đồ gì, chẳng qua là một nam tử tầm thường đối với nữ tử mình yêu thích vừa gặp liền ngưỡng mộ, càng muốn cùng nàng ấy bên nhau suốt đời.
Ta cũng biết đại nhân vì thân phận của ta mà khổ não, lo lắng A Di gả cho ta, tương lai sẽ đau lòng vì ta.
Hiện tại ta có thể thề với đại nhân, kiếp này bất luận thân phận của ta có như thế nào, đều sẽ chỉ có một thê tử là A Di, đời này sẽ không nạp thêm bất cứ người nào khác.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Đại nhân có lẽ cảm thấy ta lúc này thề thốt không đủ để tin tưởng nhưng mà thời gian sẽ tự chứng minh hôm nay bổn vương tuyệt không nói bừa.”Ân Thực Thu chấn kinh sững người tại chỗ, không biết nên nói gì.
Ông hoàn toàn không nghĩ đến Thất vương gia này hôm nay đến sẽ nói với ông những lời này.Tuân Du từ trong lồng ngực lấy ra một vật, đưa đến trước mặt ông ta nói: “Đây là bổn vương thánh chỉ cầu xin bệ hạ ban cho, bổn vương từ lâu đã hạ quyết tâm đời này chỉ có một vị thê tử.
Đại nhân không cần lo lắng bổn vương sẽ nuốt lời đi cưới người khác.”Ân Thực Thu mở cuốn trục màu vàng đó ra, bên trên viết rõ thánh ý, còn thêm ngọc ấn, tự nhiên không phải làm giả.
Ông ta nhìn chằm chằm vào thánh chỉ không nói lời nào.
Thời gian mấy ngày này, ông ta quả thực đang hối hận lúc đầu không nên để A Di đến kinh thành.
Nội tâm đối với Thất vương gia này có ý kiến, cảm thấy hắn cậy quyền hiếp người, dùng quyền lực ép ông gả con gái.Nhưng hôm nay nhìn thấy người trẻ tuổi này, thời điểm dùng thân phận như vậy giọng điệu như vậy nói ra những lời đó với ông ta, trong lòng ông thật sự có nhiều chấn động.
Không thể không thừa nhận những lời hắn nói đều là điều ông lo lắng, hôm nay hắn cho lời thề, là cả nửa đời người ông cũng chưa từng nghe qua.Không cần nói hắn đường đường là một vương gia, cho dù là nam tử tầm thường chỉ sợ không có mấy người ở trước mặt nhạc phụ thề một đời chỉ cưới một nữ nhân.
Mấy lời thề này là người khác đến nói có khả năng ông sẽ cảm thấy chẳng qua chỉ là chuyện đùa, nhưng là từ trong miệng Tuân Du nói ra thì không thể không làm