“Tất nhiên là cực kì tốt rồi, có thầy như vi phu đây, nào có đạo lý phu nhân học không tốt sao?” Tuân Du lật người lên ngựa một tay ôm nhẹ eo thon cười.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ân Ly vốn nghĩ được khen, không ngờ hắn lại toàn là tự khen mình, nàng bĩu môi nói: “Vương gia, công lao của Ngài đương nhiên không thể kể hết rồi, thần thiếp còn phải đa tạ nhiều.”“Cám ơn này dĩ nhiên là phải có rồi, phu nhân có nghĩ xong làm sao cảm tạ bổn vương chưa?” Tuân Du ở bên tai nàng thấp giọng hỏi, phảng phất mang theo mùi vị mờ ám, Ân Ly vừa nghe lời này liền không đáp lại, nghĩ hai lần cảm ơn trước không có chuyện tốt gì, hỏi qua loa: “…Vương gia muốn ta cảm ơn thế nào?”“Cùng bổn vương đến phía Tây ngoại ô dạo chơi một chuyến thế nào?” Ân Ly nghe thấy lời này bỗng nhiên quay đầu lại nhìn chằm chằm hắn: “Vương gia nói là thật?” Chỉ giản đơn như vậy? Tuân Du nhìn nàng ánh mắt đầy cảnh giác ôm lấy nàng cười lớn: “Tất nhiên là thật rồi, làm sao, phu nhân không phải có cách tạ ơn khác đó chứ?” Trêu cho vành tai Ân Ly đỏ cả lên.Nếu đã nói như thế rồi, Ân Ly tự nhiên sẽ không từ chối, Tuân Du chọn hai đội người ngựa theo sau mang Ân Ly đi đến ngoại ô phía Tây.Hai người cùng ngồi trên ngựa của Tuân Du, mùa này phong cảnh ở ngoại ô phía Tây rất đẹp, cũng có một vài vương tôn công tử đến đây dạo chơi, Ân Ly nhìn thấy người trên đường cũng nhiều, Tuân Du cũng là một đường cùng với nàng nghiêm chỉnh xem phong cảnh, quả thật là một thái độ nghiêm túc đi dạo chơi, nên dần dần buông lỏng tinh thần, cùng Tuân Du chăm chú dạo chơi ngắm cảnh.Đây là lần đầu tiên Ân Ly ngồi trên lưng ngựa đi dạo chơi, từ mười phần mới lạ dần dần quên đi mọi thứ.
Trong suốt hành trình Tuân Du ở phía sau nàng âm thầm nhẹ gặm nhấm cổ nàng cũng không chú ý lắm, cho đến khi hắn đến tay cũng bò đến hai khoảnh tròn mềm mại của nàng thì mới phản ứng trở lại, lập tức bắt lấy tay hắn mà thở hổn hển nói: “Người qua người lại, ngài đừng làm loạn nữa…”Tuân Du không nhìn nàng mà tiếp tục động tác, thậm chí vạch vạt áo phía trước của nàng ra, hôn lên vành tai mơ mơ hồ hồ nói: “”…A Di, ở đây trừ hai chúng ta ra, đâu còn có người khác…”Ân Ly ngẩng đầu nhìn xung quanh bốn phía mới phát hiện quả nhiên một người cũng không có, chẳng trách hắn