Khi Ân Ly tỉnh dậy liền phát hiện ra mình đang nằm trên tràng kỷ, cả người được Tuân Du ôm chặt trong lồng ngực.
Nàng giương mắt nhìn chằm chằm vào đôi mắt đang nhắm của hắn, hơi thở nặng nề, gương mặt hơi ửng đỏ, nàng dùng mu bàn tay đặt lên trán hắn, thực nóng quá.Lúc ấy nàng liền vội vàng trở mình đứng dậy, lấy áo khoác ngoài, vội vàng chạy ra ngoài bảo người hầu qua gian nhà phía Tây mời Thái y đến.Cả người Tuân Du như bốc hỏa mơ mơ màng màng, những vết thương phía sau lưng được băng bó đã thấm máu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Ân Ly thấy thế trong lòng vô cùng ân hận, biết rõ là lời người này nói không thể tin được, lại chính bản thân mình không nhìn được mà dung túng cho hắn.Cao Thái y vừa nhìn thấy, lại không rõ mọi chuyện hay sao.
Biết rõ vị Thất Vương Phi này da mặt mỏng, không tiện nói trước mặt.
Mở hộp thuốc, bắt đầu băng bó lại vết thương, còn tinh ý dặn dò lại vài câu, lại còn cố tình nhấn mạnh mấy lần: không thể động phòng.Da mặt Ân Ly đỏ bừng vì xấu hổ, cả người như muốn độn thổ.Đợi cho đến khi Tuân Du tỉnh dậy, đã là ngày thứ hai rồi.
Khi tỉnh vừa bắt gặp gương mặt lạnh lùng của Ân Ly, liền biết không phải chuyện tốt đẹp.Quả nhiên là vậy, một lúc sau, Ân Ly vẫn không hề tỏ vẻ vui mừng với hắn.
Bất kể hắn có làm nũng khoa trương thế nào, nàng cũng coi như không nghe không thấy gì, cũng chỉ đến khi hắn làm vẻ rên rỉ thân thể đau đớn một chút, nàng mới quay mặt lại nhìn một cái.Nhưng mà chỉ có vậy thôi.
Nếu như nhìn thấy hắn giả bộ đau đớn, nàng liền liếc mắt một cái khuôn mặt không chút biểu cảm, không đi ra ngoài thì cũng sẽ đi gọi Thái y đến.
Ngay cả chạm vào hắn cũng không thèm.Tuân Du thầm bực bội trong lòng, không nghĩ một đêm mặn nồng nhất thời lại làm nàng thành ra như thế này, thực sự đúng là được một mất mười! Rốt cuộc vẫn phải nằm yên, ngoan ngoãn nghe lời Thái y nói, uống thuốc đúng giờ ngủ nhiều một chút, ít di chuyển, khiến bản thân hắn chẳng khác nào lũ heo được nuôi dưỡng thông thường.Thấy hắn cuối cùng cũng chịu sống yên ổn, Ân Ly cuối cùng mới thở phào nhẹ nhõm.
Thực ra nếu nói là sai, bản thân nàng cũng không tránh được trách nhiệm, Vốn biết hắn thích thú kích động chuyện chăn gối, nhưng bản thân lại không ngăn cản hắn, ngược lại còn để hắn làm ra mấy loại hành vi phóng túng đó.Nhìn thấy bộ dạng tỉnh dậy của hắn thế kia, nàng thật sự kinh hãi, Chỉ sợ bản thân mình chính là Hồng nhan họa thủy, gây hại cho hắn.Mãi cho đến mùa Xuân tháng