Sân bay quốc tế thành phố H vẫn như mọi hôm ồn ào náo nhiệt, dòng người chen chút nhau qua lại như cơn gió, nơi nơi còn vương tiếng thở dài hay thút thít của sự chia ly.
Tuy nhiên, có một điều đáng kinh ngạc khi ở cổng ra vào D2 đã đứng chen đầy phóng viên đang tác nghiệp, nếu để ý kỹ đây là những tòa soạn báo lá cải nổi tiếng trong nước vậy nên không khó đoán họ đang chờ đợi ai.
Phía bên ngoài nhộn nhịp là thế, bên trong Dĩ An cùng Lý Giao Viên vẫn bình tĩnh chờ đợi lấy hành lý.
"Tiểu thư" – Doãn một thân tây trang xám nhanh nhẹn bước đến bên Dĩ An cung kính gọi.
"Uhm, cậu xem lấy hành lý đi" – Dĩ An đơn giản phân phó.
Lý Giao Viên thấy thái độ mặt than của Dĩ An cũng chỉ bĩu môi khán nghị "Đồ tư bản"
Dĩ An nâng mắt nhìn Lý Giao Viên tuy nhiên chiếc kính mát đã che mất đi thần thái giấu trong ánh mắt của cô nên không ai rõ cô đang nghĩ gì.
Doãn sau khi chất hành lý lên xe đẩy liền hướng về phía cổng VIP mà di chuyển, làm cho Dĩ An có chút ngạc nhiên.
Tuy nói cô là tư bản nhưng cũng hiếm khi dùng cổng VIP để di chuyển trừ khi có trường hợp đặc biệt.
"Tại sao hôm nay lại di chuyển cổng này?" – Dĩ An đa nghi hỏi.
Doãn nhìn về phía Lý Giao Viên đi bên cạnh khẽ nói "Tin tức Giao Viên tỷ ly hôn đã lan ra ngoài, nên bên ngoài toàn là phóng viên"
Nghe câu trả lời, Dĩ An cùng Lý Giao Viên điều nhăn mi, thái độ ngây ngây ngơ ngơ khi bên cạnh Dĩ An của đại minh tinh cũng biến mất.
Nàng nhiu chặt mi tâm đầy nghi vấn cho vấn đề này.
"Chuyện ly hôn là bí mật, Kiều tỷ cùng Phác Hy điều là nhân vật lớn cho dù hắn không đồng ý cũng sẽ không để lộ chuyện này tránh ảnh hưởng đến chuyện kinh doanh của nhà họ Phác.Chưa kể tôi đã đổi giờ bay, bọn họ không thể nào biết được."
"Thông tin bị rò rỉ chỉ mới xuất hiện hôm qua nên bên phía Phác Hy cũng bị phóng viên đeo bám không tha.
Kiều tỷ cũng đang cho người điều tra cũng như tìm cách đối phó với đám phóng viên.
Chuyện giờ bay thì chỉ cần ôm cây đợi thỏ là được, cũng may chị chọn chuyến sớm có thể thay đổi cổng nếu là giờ cũ e rằng của VIP cũng khó thoát"
Dĩ An vẫn đứng đấy im lặng không lên tiếng, ánh mắt cô nhìn thẳng về hướng cửa D2 của sân bay, trong lòng có khá nhiều câu hỏi không rõ ràng.
Cuối cùng, cô cũng chỉ nói hai chữ "Đi thôi"
Nhưng người tính vẫn không bằng trời tính, lúc ba người vừa bước ra khỏi cửa VIP thì một loạt phóng viên tiến đến vây quanh cả ba khiến mọi người chưa kịp phòng bị rơi vào hỗn loạn, đẩy tách ra.
Lý Giao Viên là nhân vật chính nên cánh phóng viên cứ dồn dập hướng vào cô mà hỏi hàng loạt câu hỏi to nhỏ
Tất cả phóng viên như những kẻ điên chỉa mũi dùi vào Lý Giao Viên mà bộc phát, bản thân nàng phải chậc vật né tránh sự lôi kéo mạnh bạo của họ.
Lúc này, nàng không rõ bản thân đang nghĩ gì, những câu hỏi đó nàng cũng nghe không vào mà cũng chẳng có sức lực để trả lời họ.
Chuyện nàng muốn chính là rời khỏi nơi thị phi này đây, nàng cảm thấy quá mệt mỏi rồi, đôi khi không biết khi xưa chọn con đường này là đúng hay sai khi mà đời sống cả nhân lại được mọi người trong xã hội đưa lên cán cân để so sánh.
Trong lúc Lý Giao Viên tưởng chừng như vô vọng đưa người theo sự xô đẩy thô bạo của đám đông thì có một bàn tay nắm lấy tay nàng kéo vào trong vòm ngực nhỏ nhưng lại mang đến cảm giác an toàn mà nàng cần.
Lý Giao Viên nâng mắt lên nhìn thì thấy vẫn là khuôn mặt than không chút tùy vết, vẫn hương thơm thoang thoảng mang chút bí ẩn này lại cho nàng cái cảm giác mà bình tâm đến lạ thường.
Dĩ An sau khi lấy lại bình tĩnh thì nhanh tay né tránh phóng viên tiến vào vòng vây kéo Lý Giao Viên vào trong lòng ngực mình, dùng tay của mình che chắn cho nàng khỏi những móng vuốt của đám chó săn.
Chẳng biết vì sao khi nhìn ánh mắt gần như tuyệt vọng của Lý Giao Viên tâm cô lại như nhói lên, Dĩ An không hề muốn thấy ánh mắt không sức sống của người phụ nữ này và cô không cho phép ai có quyền làm tổn thương người phụ nữ ấy.
"Doãn, nhanh lái xe lại đây" – Dĩ An nghiêm giọng quát lên với Doãn cũng đang chậc vật không kém.
Phóng viên thấy tình hình thay đổi, một phần họ e ngại vì sự lạnh lùng của Dĩ An nên có phần thu liễm.
Tuy nhiên, trong đó không biết một phóng viên nào cả gan lên tiếng hỏi
Câu hỏi như là liều thuốc kích thích đối với những tên còn lại nên khiến những tên chó săn đó tiếp tục không buông tha cho hai người.
Dĩ An vẫn một mực bảo hộ Lý Giao Viên trong vòng tay của mình, tuy nhiên do sự xô đẩy và va chạm mà ảnh hưởng đến vết thương cũ khiến mi tâm của cô nhăn lại rất sâu nhưng cô vẫn cố gắng lách người từng chút một ra khỏi đám đông.
Lý Giao Viên như tìm được phao cứu sinh mà bám chặt lấy Dĩ An, nàng ôm lấy vạt áo của cô bước từng bước một theo sự di chuyển của Dĩ An.
Doãn chạy xe đến, ba người nhanh chóng lên xe bỏ lại đám phóng viên cố đuổi vài bước phía sau.
Ánh mắt Dĩ An chăm chú nhìn vào người thanh niên cả gan mở đầu câu hỏi cho mối quan hệ của cô và Lý Giao Viên.
Cô đơn giản nói "Điều tra tòa soạn Khai Phong cho tôi"
Nói đoạn, Dĩ An nhìn Lý Giao Viên ngơ ngẩn người ngồi bên cạnh mà lòng lại không biết vì sao mà đau, vươn người lấy tấm chăn lông nhỏ luôn để trên xe đắp lên người Lý Giao Viên.
Lúc này, nàng mới nhìn cô khẽ mấp máy "Cám ơn"
"Không có gì, chuyện của chị cũng liên quan đến Hoa Tinh." – Không biết sao là lo lắng nhưng Dĩ An lại nói một đường.
Lý Giao Viên cũng không trách cô nhóc này làm gì khi phần nào hiểu được tính cách của cô.
Dĩ An nhìn ra bên ngoài cửa sổ, hàng cây từ từ biến mất phía sau, cô ra lệnh "Về nhà đi"
Ngôi biệt thự độc lập trong khu hạng sang Man Điền đang hội tụ một vài nhân vật nổi tiếng của thanh phố H.
Dĩ An ngồi phía sau chiếc bàn làm việc quen thuộc, gương mặt đeo chiếc kính cận không gọng tròng lại thêm gương mặt hoàn mỹ không tỳ vết tạo nên một loại khí chất vương giả khó ai bì kịp.
Nhan Kiều vẫn loại phong tình vạn chủng một thân váy đỏ xẻ tà để lộ cả đôi chân thon dài, cô ngồi ở sofa trong phòng khách, đôi tay đẹp nhẹ nâng tách coffee ngửi lấy mùi thơm xuất phát từ nó.
Cạnh đó là Lý Giao Viên và Trầm Hạ gương mặt có chút khó chịu nhưng cũng không phải để lộ hoàn toàn, dù sao họ cũng là những người phụ nữ từng trải nên có thể tự