Lâm Bạch và Nhu Hân Hân lúc này đang đi vào Bạch Mai Trấn.
Hai người đang cưỡi hai con tuấn mã đi song song với nhau.
Nam cao lớn uy vũ, nữ yểu điệu xinh đẹp động lòng người.
Hai người sánh vai nhau như tiên đồng ngọc nữ hạ thế khiến ai nhìn thấy đều ngưỡng mộ.
"A Ngưu ca, đây là Bạch Mai trấn được miêu tả trong nhiệm vụ sao ? Muội thấy cũng không có gì quá đặc biệt."
Lâm Bạch lặng lẽ khởi động Tử Đồng, hắn ngay lập tức nhìn thấy vài thứ không sạch sẽ.
Nhưng ngoài mặt vẫn điềm nhiên nói với Nhu Hân Hân rằng:
"Muội đừng mất cảnh giác, theo tình báo ngay cả Lam Thổ sư huynh đã là luyện khí ngũ tầng cũng bị mất tích khi làm nhiệm vụ, chưa rõ sống chết ra sao, chúng ta không được chủ quan."
Thật ra trong mắt hắn nhiệm vụ này khá là bình thường, lúc hắn được Tần Quảng Vương đem từ Địa Phủ thả về nhân gian rèn luyện, hắn từng gặp qua nhiều trường hợp quỷ dị hơn nhiều.
Nhưng quan trọng nhất là khi hắn sử dụng Tử Đồng liền thấy theo sau hắn và Nhu Hân Hân có hai cường giả Nguyên Anh và một cường giả Hóa Thần cảnh, bọn hắn bây giờ có muốn gặp nguy hiểm cũng rất khó a~.
Hai người kế tiếp liền đến một tiệm cầm đồ gần đó, mà theo tình báo rằng nhi tử năm tuổi của họ vừa bị mất tích.
Vừa lại gần tiệm cầm đồ hai người đã nghe tiếng than khóc vọng ra:
"Tuệ nhi con ta ...!mệnh con thật khổ mà ...!nương đã dặn con bao nhiêu lần rồi ...!tuyệt đối không được ra ngoài lúc nữa đêm mà ...!sao con lại bướng bỉnh vậy hả ..
Tuệ nhi ơi là Tuệ nhi ...!hức hức"
Lâm Bạch hai người nhìn nhau một thoáng rồi bước vào.
Một nam tử trung niên đầu đội mũ chưởng quỹ thấy hai người bước vào liền nói:
"Xin hai vị khách quan về cho, tệ điếm đang có tang sự nên miễn tiếp khách, hẹn hai vị tới sau."
Lâm Bạch liền đưa ra một cái lệnh bài thân phận bên trên có khắc hai chữ Vân Hạc mặt sau là hình một con Hạc đang cưỡi một đóa tường vân.
— QUẢNG CÁO —
Người trung niên chủ tiệm cầm đồ vừa thấy lệnh bài liền xuýt xoa:
"Hóa ra hai vị là cao đồ của Vân Hạc Môn ! Xin thứ lỗi cho tại hạ có mắt nhưng không thấy Thái Sơn.
Hai vị chắc hẳn vì sự mất tích của vị đệ tử Vân Hạc Môn kia mà tới."
Lâm Bạch liền gật đầu đáp:
"Cũng có thể nói là như vậy.
Không biết chưởng quỹ có phải đã gặp qua Lam Thổ sư huynh ?"
Vị chưởng quỹ trung niên liền nói:
"Quả thật ta đã gặp qua vị ấy.
Hắn lúc trước vì sự mất tích của trẻ con trong trấn mà đến.
Cho tới tận ngày hôm kia vào lúc ban đêm chúng ta nghe tiếng đánh nhau rất lớn.
Nhưng vì sợ Tam Túc Quỷ nên chúng ta không dám mở cửa ra xem.
Sau đó chúng ta cũng không còn thấy hắn nữa."
Nhu Hân Hân liền nghi hoặc:
"Tam Túc Quỷ ? Ý chưởng quỹ là con quỷ có ba cái chân sao ? Trong Bách Yêu Lục có đề cập qua đây là một loài Quỷ Vật cấp thấp được hình thành do khi chết đi người đó không được an táng đúng cách, sau đó bị Tam Túc Trùng ký sinh rồi từ từ hình thành cái chân thứ ba.
Nhưng nếu là Tam Túc Quỷ thì lẽ ra Lam Thổ sư huynh có thể đối phó một cách dễ dàng chứ ? Không lẽ chuyện này có uẩn khuất nào đó ?"
Lâm Bạch liền gật đầu, hắn lại hướng vị nữ phụ nhân đang ngồi trong góc phòng khóc sướt mướt mà hỏi:
"Xin vị phu nhân này đừng quá đau buồn.
Chúng ta đến chính là giúp Bạch Mai Trấn giải quyết nan đề hiện tại đồng thời còn tìm kiếm vị sư huynh đang mất tích của chúng ta.
Vừa nãy phu nhân có nói qua là nhi tử của các vị mất tích vào nửa đêm sao ?"
"Hức ...!hức ...!đúng vậy Tuệ nhi bé bỏng thông minh của ta ...!bị Tam Túc Quỷ ăn mất rồi !! Ta ...!ta không muốn sống nữa a~~"
Chưởng quỹ thấy phu nhân của mình như vậy cũng ráng nặn ra